SÜ Phø Khai ThÎ

SÜ Phø Khai ThÎ


NguÒn C¶i Chân Ngã Cûa Chúng Ta


Suma Ching Hai khai thÎ tåi trung tâm Los Angeles
Ngày 13 tháng 9, 1997 (Nguyên væn ti‰ng Anh)

Khi còn trÈ, tôi hay sÓng vŠ n¶i tâm. Tôi không nói nhiŠu nhÜ bây gi©, không bao gi© nói chuyŒn, rÃt hi‰m. Tôi cÛng không bi‰t nói gì. Có nh§ tôi Çã k‹ quš vÎ vŠ bån bè cûa chÒng tôi không? H† nói chuyŒn huyên thuyên, Çû thÙ chuyŒn. Tôi luôn thèm nói ÇÜ®c m¶t nºa nhÜ vÆy v§i chÒng tôi. NhÜ vÆy sÓng Ƕng hÖn. NhÜng thÜ©ng thÜ©ng tôi không nói. Tôi không bi‰t nói gì. Ø, tôi thay Ç°i quá, thÆt s¿ thành m¶t ngÜ©i khác rÒi. Không bi‰t sao nhÜng m†i thÙ thay Ç°i.

ThÆm chí nh»ng ngÜ©i quen bi‰t hÒi xÜa, khi tôi còn læng xæng trong mÃy Çåo tràng bên ƒn ñ¶, h† cÛng ngåc nhiên thÃy tôi nói nhiŠu nhÜ vÆy. Khi h† thÃy quš vÎ in nh»ng bài nói chuyŒn cûa tôi trong báo, có khi vô tình džc ÇÜ®c, ho¥c có ngÜ©i nào Çó cho h† cu¶n bæng, h† ngåc nhiên quá. H† nói: "Chúa Öi! Cô này mà nói hä?" Vì khi tôi còn Çi lung tung ª Hy Mã Låp SÖn ho¥c nh»ng Çåo tràng khác bên ƒn ñ¶ gì Çó, hi‰m khi tôi nói chuyŒn v§i ngÜ©i ta. Bån thân cÛng không có. Lúc nào cÛng yên l¥ng, rÃt, rÃt là yên l¥ng và rÃt là nhút nhát v§i ngÜ©i khác, nhút nhát trܧc công chúng. Thành ra, tôi không bi‰t, ThÜ®ng ñ‰ Çã thay Ç°i con ngÜ©i tôi, thÆt nhÜ vÆy. Ngài Çã thay Ç°i tôi hoàn toàn, thành m¶t ngÜ©i khác. HÒi trܧc tôi không bao gi© nói nhÜ vÀy, không bao gi© bi‰t cách nói. ThÆt s¿ là không nói ÇÜ®c. Không bao gi©. Chính tôi cÛng ngåc nhiên.

Cho nên, ThÜ®ng ñ‰ thay Ç°i chúng ta nhÜ vÆy Çó, n‰u chúng ta cÙ Ç‹ nó t¿ nhiên, hoàn toàn tin tܪng vào Chúa, vào ThÜ®ng ñ‰, ho¥c vào ñÙc PhÆt thì m†i chuyŒn së ÇÜ®c an bày theo Çúng cách. Chúng ta phäi nhÜ con nít m§i ÇÜ®c. ñØng quên ÇÙa bé bên trong quš vÎ. Lúc nào nó cÛng có Çó, khi nào g†i, nó së ra. Nó ló ra. ñó là bän tính cûa ThÜ®ng ñ‰. ñó là bän tính cûa s¿ trong såch. Chúng ta không nên lo l¡ng nhiŠu quá. Không nên tính toán nhiŠu quá -- "N‰u làm cái này thì mình ÇÜ®c trä låi cái gì?" ñÙa trÈ không làm vÆy. ñÙa trÈ không bao gi© lo l¡ng cho ngày mai.

Trong Kinh Thánh cÛng nói nhÜ vÆy. "ñØng lo ngày mai. Lo cho hôm nay là Çû rÒi. Hãy nhìn hoa bách h®p ngoài ÇÒng, chúng m†c nhÜ th‰ nào. Ngay cä c†ng cÕ, ThÜ®ng ñ‰ cÛng chæm sóc cho chúng. Sao ThÜ®ng ñ‰ låi không chæm sóc cho quš vÎ?" NhÜng Ça sÓ chúng ta không th‹ trª thành nhÜ trÈ con ÇÜ®c. Vì th‰ chúng ta có nhiŠu phiŠn não, nhiŠu khó khæn. Cho dù chúng ta ÇÜ®c nhÜ trÈ con, h† hàng thân b¢ng quy‰n thu¶c chúng ta không nhÜ trÈ con, ÇiŠu Çó cÛng gây r¡c rÓi, kéo chúng ta trª vào th‰ gi§i nhåt nhëo, Çôi khi muÓn ng¶p thª. Không nhÜ trÈ con, sÓng v§i nhau rÃt khó.

NhÜ trÈ con không có nghïa là thi‰u trách nhiŒm ho¥c không làm nh»ng gì phäi làm. Mà làm m¶t cách hoàn toàn thích thú và không Çòi hÕi. Bi‰t ThÜ®ng ñ‰ là nhÜ vÆy Çó. Chúng ta không nên lo nghï gì cä. Ngài tåo ra cä vÛ trø này, trong bäy ngày, nhÜng bØa b¶n quá! (SÜ Phø và m†i ngÜ©i cÜ©i) ñØng mách nghe! Cái này chÌ là nói gi«n gi»a chúng ta thôi. Có lë Ngài nên làm lâu hÖn. Ngài giÓng nhÜ con nít, làm nhiŠu m¶t cách v¶i vàng, tåo d¿ng vån vÆt m¶t cách mau lË nhÜ vÆy. Cho nên, bây gi© chúng ta phäi sºa ch»a nó m¶t tí. Không sao. ThÆt ra, Ngài cÓ tình làm vÆy. Bªi vì, giä sº ThÜ®ng ñ‰ làm m†i thÙ quá hoàn häo, còn gì cho chúng ta làm n»a Çây, Çúng không? RÒi chúng ta låi càng chán hÖn n»a, Çúng không? Không có xi nê Ç‹ coi. Ø, không có canh Ç‹ æn. M†i ngÜ©i không bao gi© Çói hay khát, không cÀn tiêu khi‹n, không cÀn chåm tr°, h¶i h†a, ho¥c làm tác phÄm nghŒ thuÆt nào, bªi vì m†i thÙ Çã có Çó rÒi, hoàn häo rÒi, và chúng ta không cÀn phäi làm gì cä.

ñúng vÆy, trong vÛ trø Çã có m†i thÙ rÒi. M†i vÆt Çã hoàn mÏ rÒi. NhÜng Çôi khi chúng ta cÓ tình không Ç‹ š, Çóng bÙc màn gi»a chúng ta và s¿ hoàn mÏ, Ç‹ thÃy nh»ng ch‡ thi‰u sót, ch‡ hÜ hÕng, cái gì Çó không hoàn mÏ Ç‹ chúng ta tåo cái m§i, ho¥c hoàn mÏ hóa nó, thành giÓng nhÜ nguyên mÅu tØ ThÜ®ng ñ‰. Vì vÆy, chúng ta có tiêu chuÄn cûa loài ngÜ©i, n‰u không, chúng ta không cÀn, thÆt vÆy.

NhiŠu khi quš vÎ nhÆp ÇÎnh, Çi vào trång thái trÈ con nhÜ tôi Çã nói, trång thái trÈ con thÆt s¿, nhÜ thiên thÀn, nhÜ ThÜ®ng ñ‰, hoàn toàn thích thú trong s¿ hiŒn h»u Çó, chÌ có s¿ hiŒn h»u trong lúc Çó, chúng ta thÆt s¿ bi‰t m†i thÙ là hoàn mÏ. Lúc Çó, chúng ta muÓn cái gì cÛng có và chúng ta không bao gi© muÓn ÇiŠu gì trong trång thái nhÜ vÆy. Quš vÎ nh§ nh»ng lÀn nhÆp ÇÎnh, rÃt là thích.

Làm Mà Không Làm

Quä Çúng là nh»ng ngÜ©i có trí huŒ, t†a thiŠn, tính nhÜ trÈ con, h† giao phó m†i thÙ vào ThÜ®ng ñ‰, và công chuyŒn trôi qua nhÜ gió thoäng, nhÜ m¥t tr©i m†c, m¥t tr©i l¥n. Không cÀn cÓ g¡ng, thÆt vÆy. Thí dø, nh»ng ngÜ©i h†a sï, chuyên gia, h† mÃt mÃy ngày, mÃy tuÀn lÍ m§i xong m¶t bÙc tranh, và tôi làm xong trong vài ti‰ng ÇÒng hÒ, có khi nºa ti‰ng, tùy theo. Tôi chÜa bao gi© h†c kÏ thuÆt vë nào cä. Ngay cä džc sách vŠ h¶i h†a cÛng không. Mà ngÜ©i ngoài vÅn thích, không phäi chÌ chúng ta mà thôi.

Tôi cÛng không cÓ g¡ng nhiŠu. Còn nh»ng ngÜ©i h†a sï kia chÌ vë ÇÜ®c có m¶t ki‹u. ñôi khi quš vÎ thÃy gian hàng tri‹n lãm tranh cûa m¶t ngÜ©i nào Çó, nhìn tØ ÇÀu t§i cuÓi, phÀn Çông là cùng m¶t ki‹u. ChÌ góc cånh khác nhau thôi. Thí dø, m¶t ngÜ©i chuyên vë rØng cây, có ánh n¡ng chi‰u qua và m¶t cái hÒ nhÕ ª dܧi. Thì h† làm nhÜ vÆy hoài. Có th‹ là m¶t góc khác tØ ch‡ này, h† c¡t hÒ nܧc ra làm nh»ng mänh khác nhau, và trong m¶t bÙc tranh, h† vë vào hình mänh phía trái, trong m¶t bÙc khác, h† vë vào mänh phía phäi, và trong m¶t bÙc khác, h† cho vào mi‰ng gi»a, v..v... Khi nhìn m¶t cái, thÆm chí tôi không cÀn nhìn ch» kš cÛng bi‰t Çó là hình cûa ngÜ©i Çó. Tôi không nói là h†a sï nào cÛng vÆy. H† phäi mÃt rÃt nhiŠu th©i gi© h†c vë nhÜ vÆy, và rÃt nhiŠu th©i gi© m§i xong bÙc tranh. NhÜng hÀu h‰t nh»ng h†a sï là nhÜ vÆy.

Tôi không cÀn phäi nhÜ vÆy. Tôi có th‹ vë cùng m¶t thÙ, nhÜng không bao gi© tôi muÓn. Vë m¶t bÙc hình là Çû chán rÒi. Làm låi giÓng vÆy n»a, tôi không th‹ nào làm vÆy ÇÜ®c. Tܪng tÜ®ng suÓt Ç©i lúc nào cÛng vë Ça sÓ cùng nh»ng thÙ Çó. ThÆm chí còn mÃt rÃt nhiŠu th©i gi©, v§i tÃt cä tài næng chuyên môn, kinh nghiŒm trong ngành nhÜ vÆy. ñiŠu Çó tôi cÛng bái luôn. NgÜ©i ta thÆt là kiên nhÅn, thÆt là chÎu Ç¿ng. Tôi không làm vÆy ÇÜ®c. Tôi së chán ljn phát khóc ÇÜ®c. Th‰ mà h† cÛng không ÇÜ®c tiŠn.

NhÜng ÇiŠu này khác h£n. ñó là kÏ thuÆt và bi‰t cách. Còn tranh cûa tôi là t¿ nhiên, nhÜ trÈ thÖ, và tôi vë hoàn toàn vì thích. Tôi không nghï t§i s¿ ki‰m tiŠn ho¥c làm hài lòng ngÜ©i coi. Trong ÇÀu tôi lúc Çó không có ai khác và tôi không có š là së vë cái gì k‰ ti‰p, không có m¶t tÜ tܪng ho¥c vÆt nào cÓ ÇÎnh. Tôi chÌ vë nhÜ tôi muÓn, nhÜ tôi cäm thÃy lúc Çó. Nó thÆt dÍ chÎu. M‡i khi xong m¶t bÙc tranh, trông dª, tôi vÅn thích nhìn nó mÃy ngày, t§i khi sÖn t¿ nó khô h£n. ñôi khi Çi khÕi, tôi vÅn nh§. Tôi muÓn trª låi nhìn nó. Bây gi© trܪng thành hÖn m¶t chút, tôi không nh§ nh»ng cái nhÕ nh¥t Çó n»a. NhÜng hÒi Çó tôi hay nh§ mÃy bÙc tranh cûa tôi. Tin không chÙ? Không bi‰t nh»ng h†a sï khác có nh§ tranh cûa h† không. Có lë ÇÓi v§i quš vÎ nó không có š nghïa gì nhiŠu l¡m, vì quš vÎ có nh»ng š nghï khác vŠ nghŒ thuÆt. M‡i ngÜ©i m‡i khác, dï nhiên. NhÜng lúc Çó, khi tôi m§i b¡t ÇÀu vë tranh, dù quš vÎ thÃy dª cách mÃy, nó cÛng có š nghïa gì Çó ÇÓi v§i tôi, vì tôi rÃt sung sܧng lúc vë nó, và hoàn toàn thích thú thÃy nó hình thành. Cho nên, tôi không cÓ g¡ng gì cä, thÆt Çó.

Ho¥c có khi tôi cÓ g¡ng. Tôi k‹ quš vÎ nghe cái làm tôi nhÙc ÇÀu. Khi tôi h†a các bÙc tranh, vë tä chân, hay vë sÓng th¿c, ch£ng hån nhÜ vë bông hoa ho¥c trái cây, làm m¶t phó bän. Lúc Çó tôi thÃy mŒt. Tôi nghï bøng: Låy Chúa! Thäo nào h†a sï tính nhiŠu tiŠn quá. Vë trái cây không ljn n‡i nào. NhÜng bông hoa rÃt là khó. Tôi tܪng dÍ; Ç‹ bông ch‡ này, trông có vÈ dÍ l¡m; tôi së vë cho vui. Ò! Không vui gì cä. Không vui nhÜ lúc vë theo trí sáng tåo cûa riêng tôi. Sáng ch‰ ra cái gì Çó thì t¿ do hÖn. Tôi thích hÖn. NhÜng khi b¡t ÇÀu vào viŒc, thì tôi phäi làm cho xong. Ò! Làm xong bÙc vë, Ò, không th‹ tܪng tÜ®ng n°i. Tôi không bi‰t nh»ng h†a sï khác thích th‰ nào, bªi vì n‰u phäi vë sao låi cái gì Çó, cäm hÙng không còn Çó n»a. Tôi phäi Ç‹ š t§i tØng chi ti‰t nhÕ cûa cái bông mà vÅn không vë ÇÜ®c giÓng thÆt. NhÜng tranh cûa tôi khá hÖn. Bªi vì dÀu sao nét vë cûa tôi cÛng có m¶t chút cách mång trong Çó. Tôi không muÓn vë y trang nhÜ cái bông Çó, mà tôi muÓn diÍn tä m¶t cái gì Çó qua cái bông Çó, nhÜ vÆy ít nhÃt cái cäm hÙng Çó, Ƕng cÖ Çó së giúp tôi dÍ chÎu hÖn m¶t chút, n‰u không tôi không bao gi© sÖn ÇÜ®c nhÜ vÆy n»a. Vë bông hoa rÃt khó. Không ng© nó khó d» vÆy. Khi quš vÎ thÃy Van Gogh hay gì Çó v§i bông m¥t tr©i này n†, ÇØng tܪng dÍ. Trông nó dÍ, nhÜng không dÍ Çâu. Không dÍ. Có lë ÇÓi v§i ông ta nó dÍ; tôi không bi‰t, vì h† quen vë sao låi.

Bây gi© tôi bi‰t tåi sao nh»ng gì không phäi là nguyên bän làm chúng ta mŒt. Vì vÆy th‰ gi§i này làm chúng ta mŒt, vì nó không phäi là gÓc. Nó là hình bóng cûa cái có thÆt. Cho nên chúng ta phäi làm viŒc theo phép t¡c, luÆt lŒ. Vì vÆy nó làm chúng ta mŒt. Vì vÆy lái xe làm tôi mŒt, vì nó giÓng nhÜ bän sao vÆy. Tôi không th‹ làm nh»ng gì tôi muÓn. Tôi phäi làm y trang nhÜ vÆy. Bây gi© không sao, nhÜng vì vÆy mà tôi không tài giÕi.

M‡i lÀn thuy‰t pháp, tôi chÌ có th‹ nói m¶t cách t¿ nhiên nhÜ bây gi©; vÆy thì không sao. NhÜng n‰u tôi phäi nghï và thäo trܧc bài nói chuyŒn, tr©i Öi là tr©i, khó không th‹ tܪng ÇÜ®c. Ÿ trÜ©ng tôi vi‰t luÆn væn không dª l¡m. Luôn luôn ÇÜ®c hång nhÃt. Tôi vi‰t ÇÜ®c, nhÜng không bao gi© tôi muÓn. Ngoåi trØ trong trÜ©ng, khi còn trÈ, b¡t bu¶c phäi làm. Tôi làm ÇÜ®c, rÃt dÍ, bÃt cÙ lúc nào. N‰u phäi tä cái gì Çó ho¥c m¶t dÎp nào Çó, thì không sao. NhÜng khi phäi tä ThÜ®ng ñ‰, phäi nghï trܧc, ThÜ®ng ñ‰ nhÜ th‰ nào. Khi tôi ª Âu Châu, thÆt khó khæn cho tôi bi‰t mÃy khi phäi thäo trܧc m¶t nói chuyŒn tåi ñÙc hay tåi Pháp. NhÃt là Çã lâu tôi không nói ngôn ng» Çó, thÆt là nhÙc ÇÀu. Ngay cä n‰u phäi vi‰t b¢ng ti‰ng Anh tôi cÛng thÃy kÿ cøc. Cäm thÃy giä tåo, không thÆt.

DiÍn ñåt Khä Næng Sáng Tåo V§i M¶t Tâm TrÈ ThÖ

Vì nguÒn gÓc chúng ta là tåo hóa, là m¶t tia cûa næng l¿c sáng tåo và cûa ÇÃng thiêng liêng. Cho nên, bÃt cÙ cái gì ép chúng ta phäi theo phép t¡c luÆt lŒ, làm giÓng m¶t ngÜ©i nào, b¡t chܧc, chúng ta không thích. GiÓng nhÜ cái máy, máy sao bän. Cho nên, n‰u chúng ta không có næng l¿c sáng tåo bÄm sinh tØ bên trong ra, không xº døng tài næng sáng tåo cûa chính mình, thì rÃt là mŒt mÕi. Vì vÆy m†i công viŒc trong th‰ gi§i này làm chúng ta mŒt mÕi; bÃt k‹ ÇÜ®c bao nhiêu tiŠn Çi n»a. Tôi nhÆn thÃy nhÜ vÆy. Không phäi quš vÎ lÜ©i bi‰ng; không phäi quš vÎ không muÓn làm viŒc; không phäi quš vÎ không muÓn Çóng góp; mà là nhiŠu viŒc kéo quš vÎ xuÓng, làm quš vÎ kiŒt quŒ, vì phäi làm y nhÜ ngÜ©i ta nói, có khi chán ng¡t. ñôi khi tôi cäm thÃy t¶i nghiŒp cho chính mình, chúng ta không th‹ nhÜ trÈ con ÇÜ®c, dù muÓn. ñôi khi th¿c tåi, th‰ gi§i, chÌ muÓn kéo chúng ta trª vào vÆt chÃt này, m¶t Ç©i sÓng rÃt n¥ng nŠ, và chúng ta cäm thÃy rÃt mŒt, rÃt mŒt. M¥c dù, Çôi khi làm viŒc có bÓn ti‰ng ÇÒng hÒ, mà thÃy mŒt. T§i h‰t ngày, chúng ta nhÜ Çã dùng h‰t næng l¿c cûa mình. Chúng ta cäm thÃy cæng th£ng hÖn, hay phê bình hÖn, kiŒt sÙc, dï nhiên. Lúc Çó chúng ta không th‹ ngây thÖ ÇÜ®c n»a. Chúng ta có rÃt nhiŠu thành ki‰n vŠ rÃt nhiŠu cái, mà Çôi khi không có Çúng. Có khi chúng ta bi‰t, nhÜng phäi trä giá sau này.

M†i thÙ ÇÆp vào m¥t chúng ta, bäo chúng ta r¢ng s¿ viŒc không tÓt, s¿ viŒc khó quá, tiŠn khó ki‰m, phäi tranh ÇÃu, phäi thi Çua, phäi làm cái này, phäi làm cái kia Ç‹ ti‰n lên. Có nhiŠu trÜ©ng dåy cách trª thành t› phú m¶t cách nhanh chóng, cách ki‰m tiŠn mà không phäi làm. ThÆt ra không cÀn phäi nhÜ vÆy. Chúng ta không cÀn phäi g¡ng sÙc v§i ÇÀu óc nhiŠu nhÜ vÆy, mà rán nh§ nguÒn c¶i cûa s¿ sáng tåo con ngÜ©i thÆt chúng ta. Lúc Çó chúng ta có th‹ sáng tåo bÃt cÙ cái gì. ThÆt ra, næng lÜ®ng có th‹ làm ra ÇÒ vÆt, thÆm chí nó có th‹ cø th‹ hóa ÇÒ vÆt. Quš vÎ bi‰t rÒi. Ÿ Tây Tång, có m¶t vài truyŠn thÓng, vài môn phái, h† dåy cách hình dung ÇÒ vÆt. Quš vÎ có th‹ hình dung bÃt cÙ ngÜ©i nào mình muÓn, ngay cä tܪng tÜ®ng, ho¥c có th‹ ch†n m¶t ngÜ©i, tܪng tÜ®ng và làm thêm m¶t ngÜ©i n»a. Ø, không cÀn máy. Không, không cÀn. Quš vÎ có th‹ làm ÇÜ®c, b¢ng trí tܪng tÜ®ng, cho t§i khi ngÜ©i Çó thành thÆt, s© thÃy ÇÜ®c. ñó m§i là vÃn ÇŠ.

NhÜng Çó vÅn chÜa là Ç£ng cÃp cao nhÃt. M†i phép thÀn thông ÇŠu tØ Çó mà ra. Quš vÎ có th‹ tܪng tÜ®ng bÃt cÙ cái gì mình muÓn, n‰u tÆp trung Çû. NhÜng Çây chÌ là m¶t thí dø. ñôi khi, nhÜ m¶t ông thÀy bên ƒn ñ¶, ông ta có th‹ cø th‹ hóa ÇÒ vÆt và ÇÜa nó cho quš vÎ tØ trong không khí. Không phäi ông lØa bÎp; thÆt s¿ ông làm ÇÜ®c. TÓi thi‹u cÛng ÇÜ®c m¶t ít tro. Cái này thÆt s¿ chÜa phäi là Ç£ng cÃp siêu Ç£ng, chúng ta vÅn làm ÇÜ®c. Chúng ta có th‹ làm ÇÜ®c bi‰t bao nhiêu n»a, n‰u chúng ta trª låi nguÒn c¶i thÆt s¿, tÓi cao, cûa ÇÃng sáng tåo ra vån vÆt trong vÛ trø, tØ con giun nhÕ t§i m¥t tr©i to l§n sܪi Ãm cä th‰ gi§i mà næng l¿c không bao gi© cån. Cho nên, thÆt ra tÃt cä nh»ng Æbi‰t-cáchÇ này, tÃt cä ÇŠu tÓt, nhÜng n‰u chÌ tin cÆy vào cái Çó mà thôi, chúng ta së kh°. NhÜng ngÜ©i ta thành công. M¶t sÓ ngÜ©i thành công. H† bi‰t cách nói chuyŒn, và n‰u h† không bi‰t gì khác hÖn Ç‹ tin cÆy, và n‰u h† quên ThÜ®ng ñ‰ và trí huŒ, thì có lë h† nên thº cái Çó.

Chúng ta có th‹ thº nhÜ th‰ n‰u muÓn, nhÜng phäi nh§ ÇÙa trÈ bên trong là ThÜ®ng ñ‰ thÆt s¿. "TrØ phi trª thành trong såch nhÜ trÈ nhÕ, các con không th‹ t§i Thiên QuÓc." Nh§ không? ñó giÓng nhÜ nói là chúng ta phäi tin cÆy m†i thÙ vào ThÜ®ng ñ‰. ñó là cách duy nhÃt có th‹ cho chúng ta m†i thÙ chúng ta muÓn. ThÆt vÆy, chúng ta ÇÓi m¥t v§i m¶t cái gì Çó m¶t cách t¿ nhiên và nó mang ljn cho chúng ta niŠm vui và l®i ích. ThÆm chí chúng ta không phäi làm viŒc gì ho¥c cÓ g¡ng gì cä. Cho nên, chúng ta nên trª thành ÇÙa trÈ Çó. Không phäi ÇÙa trÈ vô trách nhiŒm, mà là m¶t ÇÙa trÈ thông minh. Khi có trí huŒ, chúng ta trª nên thuÀn khi‰t. Vì khi bi‰t m†i thÙ rÒi thì không có cái gì chúng ta cÀn phäi bi‰t, không m¶t cái gì cÀn phäi tìm hi‹u, ho¥c không m¶t cái gì muÓn bi‰t. Vì th‰ chúng ta trª thành t¿ tåi. Vì chúng ta ít ra cÛng cäm thÃy chuyŒn gì xäy ljn cÛng ÇÜ®c, cái gì cÛng okay. ThÜ®ng ñ‰ së an bày tÃt cä. ThÜ®ng ñ‰ là vÎ minh sÜ trong chúng ta. ThÜ®ng ñ‰ chính là chúng ta, là næng l¿c tåo ra chúng ta tØ lúc ÇÀu. ñó là m¶t phÀn cûa chúng ta, Çó là chúng ta, và mãi mãi së là chúng ta. (V‡ tay)


Go To Top

[HOME]

Questions or Comments