Chuyện Bốn Phương

 

Chó là bạn trung thành của người. Rất nhiều chuyện thế giới kể lại những việc làm anh hùng của chó, nhưng có lẽ bạn chưa nghe nói tới chó tâm linh. Không những chó cảm nhận được chấn động lực cao và từ trường tốt của một vị Minh Sư Khai Ngộ, mà còn có thể đoán trước Ngài sắp tới. Trong phần Chuyện Bốn Phương kỳ này chúng tôi xin thuật lại một vài câu chuyện vui tươi ấm áp giữa Sư Phụ và chó. Hy vọng bạn đọc sẽ cảm thấy thú vị.

 

Chó Chạy Chung Quanh Phật

Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Tây Hồ, Formosa Ngày 17 tháng 5, 1992 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)

Mấy hôm nay từ khi thiền bế quan bắt đầu, có một con chó ngày nào cũng đi quanh chỗ tôi ở. Nó đi vòng tròn, mỗi lần bảy vòng như vậy. Sau vòng thứ bảy nó thè lưỡi ra cho mát rồi lại tiếp tục đi vòng nữa. Việc này trở thành sinh hoạt hằng ngày của nó, tôi không biết nó đã đi mấy vòng rồi. Nếu không thấy tôi, nó sủa vài cái. Tiếng sủa không thể nào nhịn nổi (Sư Phụ bắt chước tiếng chó sủa) (Sư Phụ và mọi người cười) Nếu sau bảy vòng mà vẫn không thấy tôi, nó sủa, mỗi lần giọng mỗi khác. Khi nào mệt nó kêu "ú, ú..." (giọng cao). (Đồng tu: Đó chắc là chó Ấn Độ.) Chó Ấn Độ đi vòng quanh Đức Phật (chúng sinh khai ngộ). Mới đầu tôi tưởng nó đói và đem cho nó chút thức ăn. Nhưng không phải nó đói. Sao một con chó đói chạy vòng được cả ngày như vậy!

Nó chỉ đi chung quanh nhà tôi và rất kỷ luật, không chạy lung tung. Nó theo lối đi đã định. (Sư Phụ chỉ tay) Tới vòng thứ năm nếu mệt nó dừng chân nghỉ chừng hai phút rồi đi nữa. Tới vòng thứ bảy thì nó nghỉ lâu hơn.

Đôi khi tôi nói nó: "Thôi được rồi, đừng đi vòng vòng nữa!" Nhưng nó tưởng tôi muốn nó đi nữa, nó lại tiếp tục. Nếu tôi yên lặng thì nó đứng canh, thái độ rất nghiêm trang. Kỳ lạ, nó chỉ đi vòng quanh nhà tôi rồi sau khi xong xuôi nó đi xuống. Một nữ đồng tu tưởng nó là chó lạc và đuổi nó đi. Nhưng nó không chịu đi mà lại chạy lên nhà tôi. Mỗi lần bị đuổi nó chỉ chạy ngược lên rồi bắt đầu đi vòng tròn nữa, nghĩ lúc nãy đi chưa đủ. Mỗi khi bị mấy người thường trú đuổi đi, nó cứ nhìn chòng chọc.

(Đệ tử thường trú: "Hôm trước, lúc con đang canh gác và con rán đuổi nó đi mà nó còn muốn cắn con nữa. Dữ lắm!")

Cắn cô hả? Vậy sao? Nó chưa đi chung quanh xong thì sao cô đuổi nó được? Cô không biết thói quen của nó. Nó muốn cô biết rằng "Cô chỉ là một trong những người hộ pháp mà thôi, không gì khác! Cô là hộ pháp hàng thứ nhất. Ta là hộ pháp hàng thứ ba. Hai người không khác nhau bao nhiêu."

Mỗi lần nó đều đi bảy vòng và mỗi vòng đi cùng lối đó. Quý vị làm hộ pháp biết rồi. Như nó vạch một con đường rồi mỗi ngày đi một lối đó. Nó chỉ đi vòng quanh nhà tôi, những chỗ khác thì không. Chắc nó là chó Tây Tạng. Người Tây Tạng cũng đi vòng quanh Phật. Thật lạ kỳ mấy hôm nay ngày nào nó cũng đi vòng như vậy, không đi chỗ khác, không làm gì khác. Nó cũng không ồn ào, chỉ sủa nếu không nhìn thấy tôi. (Sư Phụ giả tiếng chó sủa) như muốn nói với tôi là: "Tôi đến rồi!" (Đồng tu: "Nó trình diện Sư Phụ.") Rõ ràng là nó trình diện. Tuy nhiên, tôi bảo nó: "Đừng trình diện nữa. Ta không thích ồn ào." Nó chỉ sủa nếu không thấy tôi; nó cũng không dám sủa lớn nhưng giọng có vẻ không vui. Nếu nhìn thấy tôi thì nó không sủa. Được nhìn tôi mỗi ngày một lần là nó thích.

Lúc mới đầu khi nó đi ngang qua cửa nhà tôi, nó bước vô một chút coi tôi có ở đó không. Bây giờ nó không vô nhìn nữa mà chỉ đi vòng chung quanh nhà, vòng vòng như vầy, sau mỗi bảy vòng thì ngừng lại nghỉ.

Chú Chó Hành Hương

Khi Sư Phụ kể chuyện chú chó đi quanh Phật bảy lần, đồng tu Ke cũng có mặt ở đó.

Anh Ke nói rằng: "Có lần khi Sư Phụ tới thăm con ở Tân Trúc, có ba bốn con chó lạ chưa bao giờ thấy, đến cửa nhà chúng con rồi ngồi xổm ngay tại đó. Chúng ngồi ở đó cả ngày. Chúng con có thể nhận ra tất cả những con chó trong xóm, nhưng mấy con này chưa bao giờ gặp. Không biết chúng nó từ đâu đến. Chúng con đuổi mà chúng nó không chịu đi, cứ ngồi đó suốt ngày. Khi Sư Phụ không có nhà, chúng nó ngồi ở cửa đợi như biết Sư Phụ sẽ về."


Chó Chào Sư Phụ


Sau tuần lễ bế quan tháng 5, 2000 tại Trung Tâm Vĩnh Đồng, Đại Hàn, Sư Phụ dừng chân tại Nhật Bản một thời gian. Người hàng xóm cạnh chỗ Sư Phụ ở có một con chó lớn. Nó thường ngồi trước cửa hoặc đi bộ chung quanh đó. Mỗi lần thấy Sư Phụ từ trong nhà đi ra, nó nằm rạp xuống như thể kính cẩn cúi chào. Khi thấy thị giả của Ngài thì nó lại không làm như vậy.


Chó Chờ Sư Phụ

Do nữ đồng tu Mikyung Oh, Hán Thành, Đại Hàn

Người chủ cũ của căn nhà Sư Phụ ở để lại hai con chó. Khi chúng tôi đang tu bổ căn nhà này vào mùa đông năm 1997, chúng đẻ ba con chó trong chuồng. Chúng tôi muốn mang bầy chó vào nhà vì ngoài trời rất lạnh. Nhưng nó sợ vì chúng tôi là người lạ. Bầy chó liên tục sủa người lạ cũng như sủa chúng tôi, dù chúng tôi đem thức ăn cho nó mỗi ngày. Nhiều lần chúng tôi muốn bắt chúng nhưng không được. Cuối cùng chúng chạy vào rặng núi sau nhà và ít khi được thấy bóng dáng chúng nữa.

Tháng 5, 1998, buổi tối trước khi Sư Phụ đến, bỗng nhiên bầy chó ấy từ đâu xuất hiện đến canh cổng suốt đêm giống như lính gác. Không thể nào tin những gì xảy ra trước mắt. Sáng hôm sau, khi Sư Phụ tới nơi, chúng vào vườn ngồi xuống yên lặng nhìn Sư Phụ. Kỳ lạ chúng không sủa Sư Phụ! Dường như chúng đã đợi Sư Phụ từ lâu. Khi Sư Phụ vẫy, chúng có vẻ sung sướng. Tôi tin rằng ngay cả loài chó cũng nhận ra vị Minh Sư Tối Thượng.