Cắt Vải



Người mẹ dùng hết lời lẽ để thuyết phục ông trở lại trường ngày hôm đó, nhưng ông không đi. Ông nói ông không muốn, nhất định như vậy, rất là bướng bỉnh. Lúc đó bà mẹ đang dệt lụa. Thấy ông bướng quá, bà lấy ra một con dao rạch một đường xuyên qua miếng vải vừa mới dệt, rồi hỏi đứa con: "Bây giờ chúng ta còn xài được mảnh vải này không? Nó còn hữu dụng không?" Ðứa con trả lời: "Dĩ nhiên là không! Tại sao mẹ phá miếng vải vậy? Sao mẹ cắt một mảnh lụa đang lúc nó hoàn hảo như vậy?" Bà mẹ đáp: "Nó cũng giống như sự học của con. Nếu con không tiếp tục thì nó sẽ không ích lợi gì. Nếu con bỏ ngang ở giữa thì lúc trước và lúc sau có lợi gì không? Cái gì bị gãy ở giữa đều không có ích."

Công việc tu hành của chúng ta cũng vậy. Chúng ta cũng nên tiếp tục mỗi ngày. Nếu không thì dù trước đó có đẹp cách mấy hoặc sau đó đẹp cách mấy, nếu bị gãy ở giữa, nó không còn là một giòng liên tục. Chúng ta sẽ bị khó khăn trở ngại hay những sự trục trặc trong đời. Chúng ta không thể kỳ vọng mọi chuyện xảy ra dễ dàng suôn sẻ luôn luôn theo ý muốn của mình. Chúng ta phải học vay và trả, phải mạnh nhưng cũng phải biết uyển chuyển khi hoàn cảnh cần tới. Nếu không chúng ta sẽ bị rất nhiều phiền não trong đời, không bao giờ khôn lớn.

Người Mẹ Thánh Bị Lãng Quên

Nếu mẹ Mạnh Tử là một người mẹ rất bình thường thì ngày nay chúng ta đã không nghe tới cái tên Mạnh Tử. Ông đã không bao giờ lưu danh trong lịch sử thánh nhân. Trung Hoa có quá nhiều dân, đất rộng người đông. Muốn được ghi tên vào danh sách giữa số đông người ở một nơi đất rộng -- là một trong số ít thánh nhân -- không phải là chuyện dễ. Muốn có danh tiếng ở bên Tàu một nơi dân cư nhiều vô số kể -- muốn tên tuổi mình nổi lên trong đám đông người như vậy -- không phải dễ! Họ lại có hàng bốn, năm ngàn năm lịch sử; muốn được vang danh trong số ít người đó không phải là chuyện bình thường.

Nhưng người ta đã quên mẹ của ông. Họ không biết bà là ai, đã làm gì; chỉ biết bà cắt tấm lụa và dọn nhà ba lần. Nhưng hành động của bà đáng coi trọng hơn tất cả những bài thuyết giảng mà Mạnh Tử đã nói trước quần chúng. Bà đáng là một bậc minh sư, một vị thầy muôn thuở, một vị minh sư của tất cả những người mẹ, của tất cả minh sư! Nếu không phải là một bậc thánh nhân, một phụ nữ đầy trí huệ, bà đã không bao giờ hy sinh nhiều như vậy trong hoàn cảnh đó, sự nghèo nàn đó.

Tưởng tượng Mạnh Tử sẽ trở thành như thế nào nếu không có một người mẹ như vậy -- một vị thánh tài ba lỗi lạc đã từng vui vẻ giết thú vật mỗi ngày để sống? Quý vị thấy thánh nhân được tạo ra bằng cách nào rồi. Chúng ta có thể tạo thánh nhân từ sỏi đá. Tôi nghĩ tôi có thể mở một xưởng đào tạo thánh nhân. Làm được! Chỉ cần cho họ những tấm gương tốt, môi trường tốt, những bài giảng tốt, họ sẽ trở thành Bồ Tát!

Trang Trước

Ghi danh để nhận bản tin bằng điện tử

Quý vị sẽ nhận được bản tin mới nhất bằng điện tử, cũng như giáo lý chọn lọc và lời pháp cam lồ, v.v...

Bản Tin 126
Mục Lục