Do đồng tu Dai, Trung Hoa Lục Ðịa

Vào tháng 10 năm ngoái, chị tôi làm mất chìa khóa nhà chúng tôi, và tôi chưa có dịp thay ổ khóa khác. Một hôm, khi vợ chồng tôi đi làm, bố vợ tôi ở nhà một mình, vừa bước ra khỏi phòng thiền thì thấy máy truyền hình đang chiếu băng thuyết pháp của Sư Phụ trong phòng ăn. Ông tưởng chúng tôi đi làm quên không tắt máy. Thế là ông ngồi xuống sa-lông thong thả xem băng. (Tuy nhiên, lúc đó thật tình không có cuốn băng nào trong đầu máy.)

Vài phút sau, bốn người lạ mặt có chìa khóa xông cửa bước vào nhà và đi thẳng vào phòng ăn. Một tên trạc 40 tuổi, đeo râu quai hàm, còn mấy tên kia chỉ khoảng 20 tuổi. Bố vợ tôi bảo họ: "Ê, đi ra. Tôi không biết mấy người!" Nhưng họ không nghe, còn ngồi xuống ghế xem băng với ông, như thể họ là bạn được mời. Khoảng một tiếng sau, khi hóa thân Sư Phụ thuyết pháp xong, máy truyền hình tự động tắt. Bố vợ tôi hối người lạ mặt đi ra, nói với họ rằng: "Sư Phụ giảng xong rồi, tới giờ tụi bây đi đi." Nhưng không thấy họ có phản ứng gì cả. Ông bèn lấy ra một quyển sách Sư Phụ ngồi đọc. Sau đó, kẻ lạ ra ngoài lúc nào ông không hay biết.

Khi về tới nhà buổi trưa hôm ấy, tôi thấy ổ khóa đã bị mở từ hồi nào. Tôi nhớ rõ ràng mình có khóa trước khi đi. Sau khi hỏi bố vợ thì được biết hóa thân Sư Phụ đã giúp chúng tôi thoát nạn. Không những Ngài bảo vệ đời sống, của cải chúng tôi, mà còn dùng cơ hội đó để dạy dỗ, cứu độ linh hồn của những người xâm phạm bất hợp pháp kia. Sư Phụ có lần nói: "Nương tựa vào ‘Ðạo’ thì chúng ta mới được an toàn, không một chỗ nào an toàn hơn." Thể nghiệm kỳ diệu này lại một lần nữa chứng minh lời Sư Phụ.

Chúng tôi vô vàn đội ơn Ngài đã chăm sóc tất cả mọi sự. Gia đình chúng tôi, tất cả đều được truyền Tâm Ấn, vui mừng cầu mong người người trên thế giới hãy nắm lấy dịp may quý báu này mà tu theo Sư Phụ -- nương nhờ ánh Ðạo để được giải thoát vĩnh viễn ngay trong kiếp này.