Tại sao phải kiếm dương? Làm cách nào kiếm được? Chúng ta không hạnh phúc bởi vì có quá ít dương; làm việc mệt đừ nhưng được rất ít phút giây sung sướng. Lúc truyền Tâm Ấn, tôi giúp quý vị mở nguồn năng lực dương ra. Chúng ta có thể so sánh sự việc này với hai vòi nước, một cái là nước lạnh, cái kia là nước nóng. Vòi nước lạnh là lực âm và vòi nước nóng là lực dương. Khi hai vòi nước được vặn lên, nước lạnh và nước nóng chảy vào nhau, chúng ta có thể tắm sung sướng, dễ chịu mà không bị cảm. Chúng ta sẽ ít bịnh về phần thân thể, sẽ thêm tinh thần, sức lực để đối diện tương lai cũng như đối diện với tất cả những phiền muộn thế gian, công việc làm và bổn phận. Nếu khỏe thì có lẽ tắm lạnh mỗi ngày không sao, nếu không thì có thể nguy hiểm tới tính mạng.

Chúng ta có quá nhiều khổ đau, bất mãn ở thế giới này. Cũng giống như đã tắm nước lạnh lâu rồi, chúng ta rất thèm được tắm nước ấm. Bởi vậy tôi tới đây để cho quý vị biết còn một vòi nước nóng nữa. Mở nó ra cùng với vòi nước lạnh, quý vị sẽ cảm thấy dễ chịu rất nhiều. Quý vị sẽ không ngã bịnh một cách dễ dàng. Nếu có bịnh thì cũng thấy khỏe ra chứ không phải nặng hơn. Tuy nhiên, cái vòi bây giờ đang nghẹt. Vòi có đó, nước có trong ống, nhưng vòi bị nghẹt. Cứ để cho tôi sửa, quý vị sẽ có nước xài ngay lập tức. Lúc truyền Tâm Ấn, tôi giống như thợ nước hay thợ điện. Tôi nối dây điện giúp quý vị rồi quý vị có điện. Tôi sửa vòi nước giùm quý vị rồi quý vị có nước. Sau khi tắm nước lạnh nhiều quá mỗi ngày, tôi lo quý vị ngã bịnh rồi chữa hoài không khỏi.

Có người sẽ phản đối rằng: "Không, không! Tắm nước lạnh rẻ hơn." Vâng, tôi đồng ý, nhưng cuối cùng quý vị có thể phải trả tiền bác sĩ, thuốc men nhiều hơn! Có người nói rằng: "Tôi không muốn thọ Pháp với bà. Luân hồi đối với tôi không sao. Tôi chịu nổi những khổ đau trong thế giới đầy dối trá này. Tôi không muốn đi Thiên Ðàng bởi vì làm vậy thì phải ăn chay trường, rắc rối quá! Tôi không bỏ thịt được vì thịt rất ngon."

Hoặc có thể họ nói rằng: "Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm! ồ, khó quá! Nhiều luật lệ rắc rối, mất công quá. Phải trả giá quá cao để được truyền Tâm Ấn; tôi không muốn!" Tuy nhiên, quý vị nên biết rằng bị thiêu trong hỏa ngục còn đau đớn hơn nữa, khổ hơn là trì giới và bỏ ăn thịt cá bây giờ.

Người khác có thể than phiền rằng: "Tôi không thể thọ Pháp và thiền ngày hai tiếng. Thà để hai tiếng đồng hồ đó đắm say trong lạc thú cuộc đời. Tôi chỉ cần biết hiện tại. Có ai biết được tương lai?" Chúng ta biết được tương lai! Khi chết sám hối thì quá trễ. Sẽ không có ai đi theo chúng ta. Những giờ phút vui thú đó chỉ gây thêm phiền não. Thí dụ như tất cả thịt, cá, rượu chúng ta hưởng thụ, sau này sẽ mang lại những khó chịu về thể xác. Nhà thương đầy dẫy những người ăn thịt, uống rượu; người ăn chay hiếm khi nào ngã bịnh. Và khi chết, tất cả nghiệp chướng sẽ đi theo chúng ta; không người nào có thể theo chúng ta được, ngay cả bạn bè, giòng họ.

Nếu chúng ta tu hành với một vị Minh Sư Khai Ngộ, thọ Tâm Ấn và tu pháp Quán Âm cùng với vị hôn phối của mình thì không những chúng ta được sống trong hạnh phúc gia đình ở kiếp này mà còn sống với nhau vĩnh viễn. Chúng ta hy sinh mỗi ngày một, hai tiếng ngồi thiền với nhau thì chúng ta sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Như vậy không đáng hơn sao? (Vỗ tay) Chắc chắn là không lỗ vốn! Tu hành với tôi, quý vị chỉ gặt hái lợi ích mà thôi, không mất mát gì cả.

Luật lệ âm dương là nếu có quá nhiều âm, chúng ta sẽ bị vướng trong cảnh giới âm này. Ðây là nhân quả. Gieo âm thì sẽ có âm. Nếu gieo dương thì sẽ đi Thiên Ðàng. Tuy nhiên, nếu trưởng dưỡng cả hai, quân bình âm dương, phối hợp khẳng định với phủ định, chúng ta sẽ trở thành một chúng sinh rất quân bình -- một thánh nhân. Một vị thánh không chỉ có dương mà gồm cả hai, âm và dương. Ðiều này có thể thấy được trong dấu hiệu của Ðạo Giáo, nửa âm, nửa dương, với một dấu chấm của âm trong dương và một dấu chấm của dương trong âm. ý nghĩa nó là như vậy. Một tín đồ Ðạo Giáo, một người đã chứng ngộ Chân Lý, nên có cả hai âm và dương, thay vì chỉ có dương hay chỉ có âm. Nếu người đó toàn là dương thôi thì họ không nhận thấy được những phẩm tính âm của chúng sinh. Người đó không thể nhẫn chịu chúng sinh và hiểu được nỗi lòng của họ. Người đó không thể câu thông được với kẻ khác và không thể làm vơi bớt khổ đau của những người này. Nếu nghiêng về phía âm nhiều quá thì họ cũng chỉ như chúng ta mà thôi, ăn uống, ham vui, vô minh, không khai ngộ, và bất lực; không thể nào giúp được chúng ta.

Lực lượng dương hay lực lượng cứu rỗi ngự bên trong chúng ta. Ðó là ý nghĩa của câu "vốn bản thiện". Bây giờ chúng ta đang bị mắc kẹt ở đây, bị nghiệp chướng che mờ và không thể thấy gì bên ngoài những cái này. Nếu có một người khai mở được lực lượng dương và sửa chữa giùm, chúng ta sẽ được lợi. Cái đó là truyền Tâm Ấn. Minh Sư giúp đồng tu hay đệ tử phát hiện ra tình thương và lòng từ bi của họ, sau đó lực lượng thương yêu này sẽ săn sóc cho họ mỗi ngày. Chúng ta những người đạo Công Giáo gọi đó là "Thượng Ðế"; biết lực tình thương từ ái này tức là biết Thượng Ðế vậy.

Trang Trước