Sư huynh Chuo là một đồng tu đã lâu năm, một người tu hành siêng năng, chăm chỉ, và là một thiện nguyện viên sẵn sàng tham gia trong các sinh hoạt tại Trung Tâm. Mỗi lần Trung Tâm cần hộ pháp hay người làm việc trong ban ẩm thực, anh thường hiện diện. Gần đây, anh đọc báo Sư Phụ thấy một câu chuyện trong mục "Thần Kỳ Cảm Ứng" đã làm anh nhớ tới thể nghiệm bản thân trong khi xung phong làm việc. Tình cờ trong lúc soạn đồ đạc, anh thấy một mảnh giấy cũ viết: "Những thứ để nhớ trong Thiền Tứ Quốc Tế 1997 tại Bangkok" khiến anh cảm thấy tự tin hơn và muốn chia sẻ thể nghiệm nầy cùng bạn đọc.

Tháng 10 năm 1997, khi biết sẽ có Thiền Quốc Tế tại Thái Lan, sư huynh Chuo ghi danh ngay và mua vé máy bay. Nhưng một tuần trước khi khởi hành, anh phát hiện chứng đau bao tử khiến toàn thân yếu hẳn và nhức đầu kinh khủng. Thêm vào đó anh còn bị đau ở bụng và phải nằm bệnh viện hai ngày. Sư huynh Chuo nghĩ mình phải bỏ Thiền Tứ, nhưng ban ghi danh cho biết vé của anh không trả được. Do đó anh đã quyết định đi dù đang đau nặng.

Sau khi tới Thái Lan, tuy trong người vẫn còn khó chịu, nhưng bịnh tình thuyên giảm ngay sau khi gặp nhiều đồng tu đón anh ở phi trường. Họ đang cầm tờ Bản Tin với hình Sư Phụ ngoài bìa. Anh thể nghiệm sức gia trì của Sư Phụ ngay lập tức, cảm thấy năng lực tâm linh được bổ sung, và trong người bớt bệnh.

Buổi tối trước thiền tứ, sư huynh vào ban hộ pháp mặc dù lúc đó anh đã 66 tuổi. Bình thường tuổi này coi như lão thành không được làm hộ pháp, nhưng vì không có đủ hộ pháp nam, nên họ phải xem trường hợp này là ngoại lệ. Ngay khi cố quên những khó chịu trong người và quyết định vào ban hộ pháp, sức gia trì của Sư Phụ đến với anh lần nữa, và chứng đau dạ dày giảm xuống thật nhanh. Sáng hôm sau, lúc 3 giờ 30, anh được gọi dậy đi làm hộ pháp. Một lần nữa sự gia trì của Sư Phụ dâng lên châu thân như một dòng điện ấm.

Trong suốt cuộc bế quan, mỗi ngày anh đều làm hộ pháp từ 7 tới 8 tiếng đồng hồ. Nếu không nhờ sức gia trì của Sư Phụ, chắc không thể nào một người đau ốm, già yếu như sư huynh Chuo đứng hộ pháp được lâu như vậy, nhưng anh đã làm không một khó khăn. Anh vô cùng cảm động, muốn khuyến khích các bạn đồng tu bằng cách chia sẻ sự hiểu biết quý báu của anh: đó là chúng ta nên trân quý những cơ hội bế quan, và tham gia làm việc cho Sư Phụ càng nhiều càng tốt. Nếu tin tưởng sâu đậm vào lực lượng vạn năng của Ngài trên bước đường tu học, chúng ta sẽ cảm thấy tình thương vô biên của Sư Phụ mỗi khi nghĩ tới Ngài. Và tất cả vấn đề sẽ được giải quyết.