Charles "Chuck" Plumb là phi công phản lực trong Hải quân Hoa Kỳ chiến đấu tại Âu Lạc. Sau khi bay 75 phi vụ, phi cơ ông trúng hỏa tiễn từ mặt đất bắn lên. Ông Plumb bấm nút thoát thân và nhảy dù xuống đất, rơi vào tay kẻ thù. Ông bị bắt, ở tù 6 năm trong nhà tù cộng sản Âu Lạc. Ông trải qua sự tù đày gay go và ngày nay diễn thuyết khắp nơi về những bài học thâu lượm được từ kinh nghiệm này.

Một hôm, khi hai vợ chồng ông Plumb đang dùng bữa trong một nhà hàng, một thực khách từ bàn khác đến nói với ông: "Anh tên là Plumb! Anh là phi công phản lực tại Âu Lạc trên hàng không mẫu hạm Kitty Hawk. Anh bị bắn rơi!"

Ông Plumb hỏi: "Làm sao anh biết được điều này?"

Người kia trả lời: "Tôi là người gói dù cho anh."
Ông Plumb há hốc miệng trong kinh ngạc và lòng biết ơn.

Người khách giơ nắm tay lên nói: "Tôi nghĩ chiếc dù bung ra tốt hử?" Ông Plumb trả lời: "Thật vậy! Nếu dù của anh không mở thì hôm nay tôi đã không có mặt nơi đây!"

Tối đó Plumb không ngủ được, tư tưởng ông cứ hướng về người này. Plumb nói: "Tôi tự hỏi không biết trông anh ta như thế nào trong bộ quân phục hải quân: mũ trắng, yếm mang trên lưng và quần ống loa. Tôi tự hỏi đã bao lần mình đi ngang qua mặt anh ta và thậm chí cũng không thèm mở miệng nói: ỔChào bạn, khỏe không?Ỗ hay bất cứ lời gì, bởi vì quý vị thấy đó, tôi là phi công chiến đấu còn anh ta Ổchỉ làỖ một thủy thủ".

Plumb nghĩ đến biết bao tiếng đồng hồ người thủy thủ đã bỏ ra trên chiếc bàn gỗ dài trong lòng tàu, cẩn thận đan kết từng sợi dây, xếp từng sợi chỉ của mỗi chiếc dù, mỗi lần đều nắm trong tay định mạng một người mà anh không quen biết.

Bây giờ Plumb hỏi khán giả: "Ai là người gói dù cho quý vị?" Mỗi người đều có một ai đó cung cấp những thứ cần thiết để giúp chúng ta trải qua mỗi ngày. Plumb cũng kể rằng ông cần nhiều loại dù để sống sót khi phi cơ bị bắn rớt trên lãnh thổ kẻ thù Ồ ông cần chiếc dù thể xác, chiếc dù tinh thần, chiếc dù tình cảm và chiếc dù tâm linh. Ông đã cần đến tất cả những sự trợ giúp này để có thể đến bờ an toàn.

Ðôi khi trong sự thử thách hàng ngày của cuộc sống, chúng ta đã quên đi những điều quan trọng thực sự. Chúng ta có thể quên không chào hỏi, nói hai chữ làm ơn, hay cám ơn, hoặc chúc mừng người khác về một điều gì tuyệt diệu đã xảy ra cho họ, mở miệng ngợi khen, hoặc làm một điều gì tốt đẹp mà không nhất thiết phải có lý do.

Khi bạn trải qua tuần này, tháng này, năm này, hãy nhận biết ai là người gói những chiếc dù của bạn, và hãy gửi đến họ những lời cảm tạ chân thành nhất.