Bài học từ một linh hồn
tinh khiết tin cậy

Do đồng tu từ Trung Hoa lục địa - (nguyên văn tiếng Trung Hoa)

Vào mùa hè năm 2004, tôi đi xe buýt đến thăm người bạn, đang ở một thành phố Trung Hoa nhỏ mà tôi chưa bao giờ đi qua. Khi xe buýt rời xa lộ, ngoài trời âm u, tôi cũng không biết cách nào để đi đến phố chính, và không có ai trên đường để hỏi thăm, ngoại trừ một vài người lái xe chạy ngang.

Sau khi xuống xe buýt, tôi thấy một vài người tài xế tắc-xi mời gọi, nhưng tôi không đi xe của họ. Kế tiếp, khi tôi đang đi một mình trên hè phố, một người đàn ông trung niên lái chiếc xích lô chạy ngang và mời tôi để ông đưa đến phố. Tôi ngần ngừ, nhớ lại những kinh nghiệm quá khứ bị lừa gạt trong những phố thị. Tuy nhiên, người đàn ông tiếp tục mời tôi lên xe xích lô. Ông nói: "Tôi chỉ tính 1 đồng thôi". Tôi thật không tin nổi tai mình khi nghe điều này - 1 đồng - bằng giá một cây kem? Tuy nhiên, tôi từ chối lời mời của ông ta. Ông tiếp tục với một nụ cười: "Tôi đang đi ra phố mà xe thì trống. Hãy để tôi chở anh và kiếm 1 đồng". Ông có vẻ đáng tin, nên đã thuyết phục được tôi phần nào dù vẫn còn chút do dự. Nên tôi nói: "Nghe cũng được. Nhưng khi ra đến phố, mọi chuyện có thể thay đổi vì tôi không phải dân địa phương". Người đàn ông có vẻ thất vọng nhưng vẫn để cho tôi quyết định. Rồi cuối cùng, tôi leo lên chiếc xích lô.

Ðường vào phố thật xa, nhưng người đàn ông kiên quyết: "Anh đi đến bất cứ nơi nào trong phố tôi cũng tính chỉ một đồng thôi, tôi nói thật tình". Trong khi đi vào phố, chúng tôi nói chuyện và tôi biết rằng ông đang thất nghiệp, độc thân và đang sống với cha mẹ già. Khi nhìn hai bàn chân bận rộn, hai cánh tay và chiếc lưng rám nắng của ông, tôi tin rằng ông là người thành thật, và thấy thương cảm, thậm chí còn tội nghiệp cho ông. Khi đến phố, tôi thấy một bến xe buýt và muốn đón xe đi đến nhà bạn. Hơn nữa, vì hôm đó trời thật nóng, tôi hy vọng ông đón thêm được khách khác và kiếm thêm một đồng nữa. Nhưng ông không chịu cho tôi xuống xe xích lô, nói rằng: "Ðiều này có nghĩa là ông không tin tôi". Rồi ông liên tục yêu cầu tôi cứ ngồi vì ông đã hứa đưa tôi đến mục tiêu.

Cuối cùng, chúng tôi đến nơi và tôi đưa ông 5 đồng. Nhưng ông từ chối số tiền, nói rằng ông không có tiền thối. Tôi nói: "Ðây là số tiền tôi muốn trả. Ông không cần phải thối lại". Mắt ông mở lớn trong sự kinh ngạc. Tôi nói: "Ông xứng đáng nhận số tiền này do lòng thành thật của ông, và tôi hy vọng ông sẽ luôn giữ được tấm lòng trong sạch và tử tế". Ông tài xế bắt tay tôi cảm ơn, và chúng tôi lưu luyến từ giã.

Tôi không giàu, và biết rằng một ít tiền không thể thay đổi vận mệnh người tài xế. Nhưng tôi hy vọng khuyến khích ông, bày tỏ tình thương và tán thưởng việc ông làm.

Sau đó bạn tôi cho biết, kinh tế của thành phố còn chưa phát triển, và dù hôm đó tôi có đi xe tắc-xi, tiền xe cũng chỉ có 4 đồng. Nhưng tôi nhận ra rằng, tôi đi xích lô thay vì tắc-xi vì Thượng Ðế muốn cho tôi cơ hội học hỏi về một tấm lòng thuần khiết đáng tin cậy. Chỉ sau khi tu hành, chúng ta mới hiểu được giá trị của sự thành thật và tín nhiệm mà không thể mua được bằng tiền.


Bài học từ một linh hồn tinh khiết và tin cậy
Tâm cởi mở dẫn người cầu Ðạo đến Chân lý