Người yêu dấu

Thơ của sư tỷ đồng tu Wonwilai Rakkandee,
Munich, Ðức Quốc

Gởi người yêu dấu,

Người là yêu dấu của muôn loài
Người là chân như vạn chúng sanh
Cội nguồn của hằng hà thiên tạo
Tim khao khát được hợp nhất cùng Người.

Ta gặp Người trên khắp nẻo càn khôn
Ta thấy Người trong vạn thể mênh mông
Ta nhìn Người dắt dìu chăm sóc
Người mãi bên ta, từ đêm tối bình minh.

Nhưng ở bên Người nỗi niềm khác lạ
Tình nhân ơi, khác, khác thật xa.
Ngồi dưới gót ai, những hoài mong trở dậy
Ðược ở bên Người, thanh thoát bản lai.

Người ơi Người, còn bao nhiêu ngày nữa
Lại được Hồng ân ngồi dưới chân Người?
Diễm phúc này hơn bao diễm phúc,
Xin cho ta được ở bên Người.

Tình nhân ơi, ân điển Người phong kín
Tới bây chừ còn nở hoa say
Lạc phúc Người ban, xin hoài bảo từng ngày.

Một điều xin được cùng Người tỏ
Dù nơi nao trong vũ trụ càn khôn
Trên Thiên cung hay dưới chốn Hồng trần
Duy có một điều xin được ngỏ
Xin mãi hình dung bóng dáng Người
Quanh quẩn nơi đây và trong trái tim ta.

Người yêu ơi, hãy ban cho Ân Ðiển,
Xin cho ta luôn nghĩ đến Người
Ta mãi trong Người và Người mãi trong ta.

Ðội ơn trên, hỡi Người yêu dấu
Ta thương Người, ta nhớ mối Tình Chân.