Ðền thờ chính là ta

Thơ của Iveel, Ulaanbaata, Mông Cổ, 16 tuổi,
đồng tu pháp Phương Tiện (nguyên văn tiếng Mông Cổ)

  Tôi là một đền thờ,
Anh là một đền thờ,
Ðền thờ là chúng ta.
Ðền thờ là mọi người
Ta đều là đền thờ
Chứ nào phải con người.

  Chúng ta chứa linh thần
Thượng Ðế Tánh bên trong
Mặt ngoài thấy tầm thường
Thân phàm nhìn yếu đuối
Nhưng ta vốn Thánh nhân
Mà Phật tính hiện thân
Lúc từ bi hỷ lạc.

  Phật không ở bên ngoài
Phật nào thờ trong miếu
Phật cũng chẳng mẹ già,
Phật ngự ở trong ta,
Chỉ là ta lầm lỗi.

  Mẹ là Phật của bà,
Không phải để tôn thờ.
Thân người là thánh thất,
Ðừng ẩn náu miếu đền,
Cầu Tự Tánh trong tâm
Mới là cầu thật sự.

  Anh chính là đền thờ,
Thượng Ðế ngự trong anh.
Tinh khiết, đầy tình thương,
Tâm từ bi vô lượng.

 

 

Giới thiệu trang này đến bạn