Tình thương Thượng Ðế truyền từ người sang người
Do Ban Báo chí Brisbane, Úc Ðại Lợi (nguyên văn tiếng Anh)
Một sáng trời lạnh, một sư huynh đồng tu là tài xế xe buýt, dừng lại ở trong một trạm của thành phố Brisbane. Anh vừa kết thúc chuyến thứ nhất và đang nghỉ giải lao trước khi bắt đầu chuyến kế tiếp.
Tại cửa ra vào của một trong những tòa nhà thành phố, anh để ý thấy một người đàn ông đang nằm ngủ với chỉ một tấm chăn. Anh liền đến nói chuyện với người đàn ông, hỏi một cách vui vẻ: Anh đang ngủ ngoài trời hả? Người đàn ông cũng đùa đáp lại: Vâng, cắm trại. Sau khi trò chuyện một hồi, vị sư huynh biết được ông ta có khó khăn trong gia đình và phải rời nhà đi. Ông không có tiền và không còn nơi nào khác để đi nên kết quả là thành vô gia cư. Trong cuộc mạn đàm, vị sư huynh nhận thấy rất rõ là ông này không có nhiều tự tin, vì thế anh đã cố gắng hết sức để an ủi ông ta. Anh cũng biết được một điều là mặc dù ông có việc làm, ông cũng không được trả lương cho tới vài ngày sau. Cho nên không những ông không có nơi ở mà cũng không có tiền mua thức ăn và quần áo ấm để mặc. Vì thế vị sư huynh đã cho ông tất cả tiền anh đang có lúc đó là $20 đô la (tiền Úc). Người đàn ông mừng rỡ, vơi bớt nỗi lo âu và rất biết ơn. Ông liên tục cảm ơn anh và nói rằng ông sẽ trả lại số tiền. Anh nói với ông đừng lo về việc trả lại tiền. Tuy nhiên, nếu ông thật sự muốn trả lại 20 đô đó thì hãy mang vào hội từ thiện khi ông có tiền hay thậm chí hãy làm những điều tương tự cho người khác. Vào một buổi sáng sớm khoảng một tuần sau, vị sư huynh này thấy người đàn ông nọ cũng gần trạm xe buýt lúc trước. Nhưng lần này ông đã cạo râu sạch sẽ và quần áo chỉnh tề để đi làm việc. Người đàn ông nhớ ra vị sư huynh, cảm ơn anh một lần nữa và kể cho anh biết ông đã làm gì với 20 đô. Ông mua được vài bữa ăn, một ít quần áo và vài cái mền từ St Vincent (một hội từ thiện) để giúp ông sống qua vài ngày cho tới khi được trả lương. Sau khi trở lại cuộc sống bình thường, ông ta đã làm những điều tương tự cho người khác! Ông đưa 20 đô cho một người đang cần và kể lại với người đó câu chuyện ông được 20 đô trong lúc cần thiết và được bảo là hãy truyền đạt lòng tốt này khi nào có khả năng. Do đó ông đã kêu gọi người này làm điều tương tự nếu có thể và người đó đã đáp lại với sự khẳng định là "Ðược". Vị sư huynh thấy cảm động trước việc làm của người đàn ông bởi vì anh hiểu ra rằng bằng cách giúp ông này, anh đã truyền đạt tình thương của Thượng Ðế, và qua việc làm này, người đàn ông có được sự tự tin và cảm thấy thật sự sung sướng đã giúp đỡ được một người khác. Ông từ một người ăn xin trong tình trạng tuyệt vọng trở thành người giàu có nhất trên thế giới bởi vì ông đã làm giàu cho chính linh hồn của ông. |
<< | >> | |
Giới thiệu trang này đến bạn |