Chúng ta đều có
tình thương Thượng Ðế
bên trong


Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị,
Ljubljana, Slovenia, ngày 26 tháng 5, 1999
(nguyên văn tiếng Anh)
Băng thâu hình số 660




V:   Xin Ngài nói ít điều về tình thương Thượng Ðế?


SP:  Quý vị không biết về tình thương Thượng Ðế à? Tôi nghĩ quý vị biết. Tôi có thể nói với quý vị một chút về thể nghiệm của tôi, và thể nghiệm của những anh chị em trong nhóm chúng tôi.
Không phải tất cả đều giống hệt nhau, nhưng tình thương Thượng Ðế luôn luôn giống nhau. Tôi thể nghiệm được tình thương Thượng Ðế mỗi ngày, trong mỗi giây phút. Mỗi ngày là một phép lạ. Thượng Ðế luôn yêu thương, bảo vệ, chăm sóc và trông nom chúng ta mỗi ngày; chỉ là chúng ta sẽ nhận biết điều này rõ ràng hơn sau khi câu thông với Ngài. Cũng giống như sự huấn luyện: sau khi câu thông với Thượng Ðế, quý vị sẽ tự động được huấn luyện, và sẽ biết lúc nào Thượng Ðế muốn mình làm gì. Ðôi khi chúng ta có trực giác rất bén nhạy, hay đôi khi chúng ta thậm chí nhận được chỉ thị trực tiếp, để biết phải làm gì trong những sinh hoạt hàng ngày.

Trước khi câu thông với Ngài, hầu như chúng ta không biết Thượng Ðế có nghe lời cầu nguyện của mình hay không. Chúng ta có thể cảm thấy mình không có bằng chứng Thượng Ðế hiện hữu, hay tình thương của Ngài hiện hữu, bởi vì chúng ta không thấy được những gì Ngài đang làm cho mình. Chúng ta không cảm nhận được câu trả lời của Ngài cho lời cầu nguyện của mình. Nhưng sau khi câu thông với Ngài, hoặc gọi là thọ Tâm ấn, chúng ta sẽ biết điều này rõ hơn, bởi vì chúng ta có thể thấy Thượng Ðế mỗi ngày và nghe được lời dạy bảo của Ngài.

Thượng Ðế luôn luôn hiện hữu. Tất cả mọi người đều nói như vậy; Thánh Kinh nói rõ rằng Thượng Ðế ở bên trong chúng ta, và thân thể này chỉ là một đền thờ, cho nên tất cả chúng ta đều là hóa thân của Thượng Ðế ở cảnh giới vật chất. Lý do chúng ta không nhận biết ân điển của Thượng Ðế, không cảm nhận được tình thương Thượng Ðế, là vì chúng ta tìm sai chỗ. Chúng ta quá bận rộn, bận rộn kiếm tiền, bận rộn giữ địa vị của mình, và bận rộn sinh tồn, nên chúng ta quên rằng, vị ban cho chúng ta tất cả những thứ này, chủ nhân của mọi nguồn hạnh phúc, là ở bên trong chính mình. Cho nên khi có ai chỉ cho chúng ta Thượng Ðế ở đâu, chúng ta sẽ thấy ngay lập tức. Chúng ta chỉ cần dành ra chút thì giờ mỗi ngày, để nhận biết vị Thượng Ðế bên trong. Và sau đó, sẽ trở thành tự nhiên chúng ta nhớ đến Thượng Ðế và thấy được Ngài; chúng ta có thể thấy Ngài hầu như mọi lúc, hay 24 tiếng mỗi ngày. Chúng ta có thể thấy được Ngài bất cứ khi nào muốn thấy, và nghe được Ngài bất cứ khi nào muốn nghe. Sau đó, chúng ta thậm chí cũng không mong ước thấy hay nghe Ngài: Ngài lúc nào cũng có đó.

Thượng Ðế yêu thương chúng ta đến nỗi Ngài sẽ kêu chúng ta thức dậy khi chúng ta sắp sửa trễ việc, vì đồng hồ báo thức không reo; hoặc Ngài đưa chúng ta đến đúng cửa hàng, nếu chúng ta ở trên xứ lạ, và không biết phải đi mua sắm ở đâu. Ngài thậm chí còn chăm sóc những việc riêng tư, hàn gắn tình yêu rạn nứt, chữa lành vết thương lòng và an ủi chúng ta bằng bất cứ cách nào, một khi chúng ta nhận biết Ngài trở lại. Ðó là lý do tại sao Chúa Giê-su nói: "Ta sẽ gửi Ðấng An ủi đến các con".

Lực lượng Thiên Chúa có thể biến thành bất cứ hình dáng hoặc thân thể nào để an ủi chúng ta. Trước Chúa Giê-su, Thượng Ðế cũng gửi những Minh sư khác, và sau Chúa Giê-su, Thượng Ðế sẽ gửi những Minh sư khác. Nhưng tất cả đều giống nhau; chỉ có một người Con Thượng Ðế hóa thân thành những thân thể khác nhau. Ðó là lý do tại sao khi có người hỏi Chúa Giê-su: "Ngài có phải là những Minh sư quá khứ tái sinh như Elijah?" Chúa Giê-su đã im lặng; Ngài không phủ nhận điều này, bởi vì tất cả đều đến cùng một lực lượng, đều là một Thánh Linh duy nhất, giáng trần qua nhiều thế hệ, để an ủi con cái yêu quý của Thượng Ðế, và mang họ về Nhà. Nếu chúng ta thật sự yêu thương Thượng Ðế và muốn thấy Ngài, một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp vị gọi là Người An Ủi này, là thánh linh đến từ Thượng Ðế, vị này sẽ chọn bất cứ cái gọi là văn phòng hay thân thể nào để làm việc, để đem nguồn an ủi và ánh sáng trở lại cho chúng ta. Rồi cuộc đời chúng ta sẽ trở nên như chúng ta muốn, trong mọi phương diện. Chúng ta sẽ cảm thấy thật an toàn, tràn ngập tình thương, và biết rằng sau khi rời bỏ thân thể này, chúng ta sẽ đi lên thiên đàng, bởi vì chúng ta đã đi lên thiên đàng mỗi ngày để quan sát. Trong Thánh Kinh, Thánh Paul Tông-đồ đã nói: "Tôi chết mỗi ngày". Và như thế qua tiến trình tái sinh trở lại và trở lại, chúng ta có thể học hỏi. Chết không có nghĩa là chúng ta sẽ kết thúc, hay không còn đời sống nữa; chỉ là đổi trạm, đổi nhà hay đổi y phục.

Chúng ta có thể chết bằng hai cách; một, là cái chết lớn mà chúng ta sẽ thể nghiệm khi rời khỏi thân xác vật chất vĩnh viễn; nhưng chúng ta cũng có thể chết ngắn ngủi, tạm thời bằng cách rời khỏi thân thể, giữ sợi dây liên lạc, rồi trở lại. Rồi ngày mai chúng ta đi ra nữa, vào buổi sáng, buổi chiều hay buổi tối. Chỉ là một tiến trình tập luyện, và chúng ta sẽ không bao giờ sợ chết nữa, bởi vì chúng ta biết mình sẽ đi đâu sau khi chết. Chúng ta đều nghe từ những tôn giáo khác nhau, như Thiên Chúa giáo hay Phật giáo, rằng thiên đàng đón chờ chúng ta. Thiên đàng sẽ đón chờ nếu chúng ta tin Thiên Chúa, nếu chúng ta tin Thượng Ðế, nếu chúng ta tin Phật, hay nếu chúng ta tin Allah, chúng ta sẽ đi thẳng lên thiên đàng sau khi chết. Tất cả chúng ta đều nghe điều này; tất cả các tôn giáo đều hứa điều này. Nhưng một số chúng ta muốn biết thiên đàng ngay bây giờ. Chúng ta muốn thấy thiên đàng trong khi còn sống tại đây: thứ nhất để biết chắc chắn; và thứ hai, chúng ta muốn nhận biết tình thương Thượng Ðế ngay bây giờ, bởi vì tại đây, trên thế giới này, chúng ta cần tình thương này nhiều hơn. Một khi lên thiên đàng, chúng ta sẽ có tất cả mọi thứ rồi. Chắc chắn là chúng ta sẽ không màng, rằng mình có biết đến tình thương Thượng Ðế hay có biết đến thiên đàng hay không, bởi vì chúng ta đã ở trên thiên đàng rồi. Cho nên khi còn ở thế giới đau khổ này, chúng ta cần tình thương Thượng Ðế nhiều hơn nữa. Hơn bao giờ hết, chúng ta cần chắc chắn rằng sẽ có một chỗ cho mình trên thiên đàng.

Ðối với những người này, chúng tôi cống hiến sự giúp đỡ, bởi vì thật đáng tiếc nếu chúng ta không biết đến thiên đàng, trong khi thiên đàng đang có trong tay, trong Thánh Kinh có nói vậy. Thật đáng tiếc nếu chúng ta không biết đến Thượng Ðế, bởi vì Thượng Ðế sống trong ngôi đền này, thân thể này. Ngài ở ngay tại đây! Thật đáng tiếc nếu chúng ta không biết điều này, vì vậy chúng ta nên biết. Chắc chắn là Thượng Ðế yêu thương chúng ta trên thiên đàng cũng như tại đây, nhưng nếu chúng ta có thể nhận biết tình thương của Ngài ngay bây giờ, và sử dụng tình thương này, như vậy có phải hay hơn không?

Tất cả chúng ta đều có cha mẹ, và nếu bị chia cách với cha mẹ khi còn trẻ hay lúc còn nhỏ tuổi, chúng ta luôn luôn muốn biết cha mẹ thật của mình là ai, bởi vì chúng ta tin rằng không ai có thể yêu thương mình hơn cha mẹ thật. Tương tự vậy, nếu chúng ta nghe rằng mình có một Ðức Cha ở đâu đó trên thiên đàng, dĩ nhiên chúng ta muốn biết Ngài. Và đó là lý do tôi đã cố gắng hết sức tìm kiếm khắp mọi nơi, chỉ vì tôi muốn gặp Cha mình. Và giờ đã tìm được Ngài, tôi muốn chia sẻ kiến thức này với tất cả những ai muốn biết cùng một điều, và những ai muốn biết Ðức Cha của mình, bởi vì không có gì trên thế giới này, và không tình thương nào trên thế giới này có thể so sánh với tình thương này.

Khi có Thượng Ðế bên trong, khi đã nhận biết Thượng Ðế bên trong trở lại, chúng ta sẽ có tất cả. Chúng ta sẽ vô cùng an toàn, vô cùng được thương yêu, vô cùng có giá trị và vô cùng quí báu đến nỗi chúng ta cảm thấy, nhận biết, và chắc chắn, rằng chúng ta là những Hoàng tử của Thiên đàng.