Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị
tại Ðài Bắc, Formosa. Ngày 28 tháng 2, 1989
(Nguyên văn tiếng Trung Hoa)
Băng thâu hình số 50

Quý vị đã lớn thêm chút nào chưa? (Mọi người: Dạ.) ừ, bên trong quý vị đã lớn thêm, phồng thêm. (Mọi người cười). Càng tu hành tốt bao nhiêu, chúng ta càng "lớn hơn". Ðó là sức mạnh thật sự. Sức mạnh về thể xác là vô dụng. Sức mạnh thật sự này đến khi ánh Sáng bên trong chúng ta lớn hơn và sáng hơn. Mặc dù tôi không thể nuôi quý vị về phương diện thể xác, tôi nuôi ánh Sáng bên trong quý vị để quý vị sẽ mỗi ngày mỗi "lớn" thêm, "lớn" thêm. (Khán giả cười và vỗ tay)

Tuy nhiên, khi lên tới đẳng cấp cao, chúng ta trở thành nhỏ hơn thay vì lớn hơn. Chỉ còn một biển ánh Sáng là hiện hữu. Càng lên cao, chúng ta càng nhỏ lại và trở nên đơn thuần, trong sạch. Lúc đó chúng ta nhỏ nhưng không cảm thấy sự nhỏ bé ấy. Chúng ta có thể lớn lên thật nhanh hoặc trở thành nhỏ đi, thậm chí không còn nữa, theo như mình muốn.

Khi đến cảnh giới cao, chúng ta không thấy liền Thượng Ðế của cảnh giới đó theo như ý muốn, mà phải có duyên với Thượng Ðế đó mới được; lúc đó Ngài có thể sẽ hiện đến với chúng ta. Nếu không, Ngài là vô tướng mặc dầu pháp thân khắp tại chỗ. Ngài không phải là một cái thân thể thô thiển mà chúng ta có thể nhìn thấy khi tới đó. Nó không xảy ra như vậy. Nếu Vị đó vui lòng cho chúng ta thấy, Ngài sẽ chỉnh lại từ trường của Ngài -- chỉnh cường độ và cô đọng Hào Quang lại để chúng ta có thể nhìn thấy. Ngài sẽ cho chúng ta thấy một hoặc hai hóa thân, dù chỉ dưới hình thức ánh Sáng hay một pháp thân trong suốt. Nếu không, chúng ta không thể nào nhìn thấy.

Tình Thương Ðem Ta Tới Gần Thượng Ðế

Nhưng cảnh giới đó không phải là cao nhất. Trên cảnh giới cao, không có gì cả ngoài lực lượng thương yêu và an lành. Chúng ta không biết cách nào để hỏi chuyện Ngài. Chúng ta không thể ôm Ngài nhưng lại cảm thấy đang ở trong vòng tay Ngài và được thương yêu. Chúng ta không biết Ngài là ai mà chỉ biết rằng có một người nào đó hay một cái gì đó. Chúng ta cảm thấy một năng lực vô cùng thương yêu và từ bi. Ðó là Thượng Ðế, là Phật hoặc Ðức Hóa Công.

Trong thế giới vô thường này, chúng ta cũng là Thượng Ðế. Khi thương con cái, láng giềng, đồng bào, chúng ta biểu hiện đức tính Thượng Ðế. Chúng ta phát triển tình thương trong tâm và biểu lộ ra ngoài qua hành động. Càng phát triển tình thương đó bao nhiêu, chúng ta càng gần Thượng Ðế, càng gần Phật, Ðạo, và Tạo Hóa bấy nhiêu, bởi vì họ là tình thương.

Do đó, khi những vị sáng lập ra các tôn giáo xuống tinh cầu này vì Thượng Ðế hay Phật, họ chỉ dạy tình thương và lòng từ bi mà thôi. Họ gần với Thượng Ðế hơn, với Phật hơn và với tình thương tối thượng hơn, cho nên họ có tình thương vĩ đại nhất. Do đó chúng ta cảm thấy rằng Thượng Ðế thương chúng ta và sẽ săn sóc tất cả những ai đến với Ngài. Dù có hàng ngàn, hàng triệu người đến với Ngài, thấy cũng giống như Ngài đang săn sóc một mình chúng ta mà thôi. Quý vị có cảm thấy như vậy bao giờ không? (Nhiều người: Dạ có. Khán giả vỗ tay) Thượng Ðế là vậy đó.

Trang kế