Thần Kỳ Cảm Ứng



Sư tỷ đồng tu Hsu, Ðài Trung, Formosa thuật
Ban Báo Chí Ðài Trung ghi chép

Người ta thường nghĩ xe sang là một dấu hiệu của quyền cao chức trọng. Nhưng đối với sư tỷ Hsu, chủ của một chiếc xe như vậy, những lời khen tặng của kẻ qua đường không có nghĩa gì cả ngoài một cảm giác áp đảo trong lòng. Theo cô nghĩ thì xe dù sang cách mấy cũng chỉ là một phương tiện di chuyển mà thôi. Một câu chuyện xảy ra gần đây trong đời cô đã chứng tỏ điều này.

Buổi chiều nọ cách đây vài tháng, sư tỷ Hsu vui vẻ chở gia đình tới một công viên để thể dục thể thao. Sau khi đến nơi, mọi người xuống xe và cô ra khỏi xe sau cùng. Vừa lúc cô đang bước ra thì hai người đàn ông lạ mặt dí súng vào lưng bắt cô vào xe trở lại và lái họ đi. Trong khi lái xe, cô hỏi: "Các ông muốn đi đâu? Muốn đi đường nào?" Nhưng họ ngồi yên, vẻ mặt căng thẳng, lo âu.

Trong trường hợp khẩn cấp giống như trong xi-nê, sư tỷ Hsu bắt đầu cầu cứu Sư Phụ, tay vừa mở lớn cuốn băng Sư Phụ đang vặn trong xe. Chẳng bao lâu bầu không khí tình thương chan hòa với giọng nói êm ái của Sư Phụ. Cô bắt đầu gợi chuyện với hai người, bảo họ rằng vật chất không có gì quan trọng. Họ tự hỏi không biết tại sao cô bình tĩnh như vậy, giống như cô đang là đảng trưởng. Sau đó cô giới thiệu cô là đệ tử của Thanh Hải Vô Thượng Sư, đang ăn chay trường và trì năm giới. Cô nói nếu họ cần tiền bạc thì cô sẽ tặng họ chiếc xe và sẽ không thưa cảnh sát. Tới ngã tư đường, cô nhắc họ phải cột dây lưng an toàn, nếu không có thể sẽ bị cảnh sát chân lại, và họ sẽ không thể thi hành kế hoạch. Cô khuyên họ không nên phạm pháp nữa. Và họ gay gắt hỏi: "Cô tưởng tụi tôi chỉ cần tiền thôi sao?" Sư tỷ Hsu đáp: "Sư Phụ tôi rất là vĩ đại, giáo lý của Ngài thật là hay. Nếu ăn chay tu hành, tâm các ông sẽ bình an, hạnh phúc, sẽ không đòi hỏi quá nhiều tiền bạc."

Hai người đàn ông nghe giáo lý Sư Phụ vừa nói chuyện với cô một chập. Mới đầu họ định bắt cô đi Ðài Bắc, miền bắc Formosa, nhưng cô chỉ lái luẩn quẩn vòng quanh trung tâm thành phố Ðài Trung 45 phút đồng hồ rồi trở lại công viên. Trước khi bỏ đi, một tên nói: "Có lẽ Sư Phụ cô muốn độ chúng tôi nên hôm nay chúng tôi gặp cô. Trong tương lai cô nên tụng kinh tán Phật nhiều hơn nữa." Sư tỷ Hsu nói: "ừ, tôi sẽ xin Sư Phụ gia trì và bảo hộ con đường đạo cho các ông." Hai người đàn ông quay đi chỉ lấy của cô điện thoại lưu động.

Sau biến cố này, gia đình cô lấy làm lo lắng, bạn bè gọi tới hỏi thăm. Nhưng cô cảm thấy bình tĩnh cả tinh thần lẫn thể xác, lòng chan chứa tình thương. Cô hiểu đây là do sự gia trì của Sư Phụ đã giúp cô bình tâm trong trường hợp khẩn cấp như vậy. Nếu không nhờ Sư Phụ hóa giải nghiệp xấu, chắc cô không thể nào thoát khỏi! Sư Phụ đã dùng cảnh ngộ này để khai ngộ hai kẻ trộm với những câu nói đầy trí huệ, gieo hạt giống tu hành trong tim họ, cùng lúc giúp những người trong gia đình cô biết về sự lợi ích của việc tu hành. Sư tỷ Hsu cảm thấy vô cùng may mắn nhận được sự bảo hộ vô sở bất tại của Sư Phụ và lòng can đảm mà cô đã đạt được qua việc tu hành Pháp Môn Quán Âm.