"Tôi" Là Ai?
Thanh Häi Vô ThÜ®ng SÜ khai thÎ
Santimen, Bình ñông, Formosa
Ngày 26 tháng 12, 1992 (Nguyên væn ti‰ng Anh)
Quš vÎ bäo r¢ng Minh SÜ bi‰t h‰t m†i thÙ và vô sª bÃt tåi. NhÜng tôi ch£ng bi‰t gì cä! Minh SÜ bi‰t. "Tôi" không cÀn phäi bi‰t. Chúng ta làm mà không làm. N‰u phäi bi‰t tÃt cä m†i chuyŒn thì tôi bÆn quá, bªi tôi phäi làm m¶t ngàn lÈ m¶t thÙ cùng m¶t lúc. Quš vÎ tܪng ÇÀu óc có khä næng phun ra ngàn lÈ m¶t viŒc trong cùng m¶t lúc, thuÆt låi cho cái kêu b¢ng "tôi"? Tôi Çã không có "tôi" rÒi, chúng ta không có "tôi". Tôi Çã nói chúng ta chÌ là š nghï. Cái kêu b¢ng "tôi" chÌ là š tܪng này theo sau š tܪng khác, tÃt cä nh»ng rác r‰n, tÃt cä nh»ng thói quen, và tÃt cä nh»ng tin tÙc thâu vào. ThÆt ra không có "tôi".
"Tôi" là cái tôi tÌnh ng¶, là kÈ møc kích, kÈ nhìn thÃy m†i s¿ viŒc mà chúng ta Çang thâu thÆp ho¥c phän Ùng. KÈ bi‰t nh»ng chu‡i hành Ƕng và phän Ùng, Çó là chÙng nhân. KÈ Çó không phäi là hành Ƕng hay phän Ùng, mà là ngÜ©i chÙng ki‰n. KÈ Çó là "chúng ta"; kÈ Çó là "tôi". NhÜng chúng ta låi hay lÀm ngÜ©i chÙng ki‰n v§i diÍn bi‰n. Chúng ta bÎ ràng bu¶c quá nhiŠu vào diÍn bi‰n ho¥c vào mùi vÎ cûa m†i cái mà chúng ta bi‰t, rÒi tܪng Çó là "chúng ta". Bây gi© "tôi" Çang giÆn, bây gi© "tôi" Çang vui, bây gi© "tôi" không vui. Không phäi vÆy! ñó chÌ là phän Ùng. ñó không phäi là "tôi" giÆn; mà "tôi" Çang chÙng ki‰n s¿ giÆn Çó; "tôi" Çang trông thÃy thäm cänh Ãy xäy ra. Bây gi© vui, bây gi© kh°; nhÜng chÌ có vÆy thôi, chÌ là hành Ƕng và phän Ùng trên sân khÃu.
Cho nên, khi làm viŒc gì Çó cho mình, chúng ta ÇØng bao gi© nghï là nó quan tr†ng. N‰u bÕ ÇÒ æn vào miŒng, quš vÎ có cÀn ÇÜ®c thܪng không? Hay là khi t¡m rºa, quš vÎ có nghï r¢ng mình giÕi không? (M†i ngÜ©i cÜ©i) N‰u không rºa, không th‹ nào chÎu n°i. N‰u không æn, së cäm thÃy y‰u sÙc, không cº Ƕng ÇÜ®c. Thành ra, æn t¿ nó Çã là m¶t phÀn thܪng rÒi. T¡m t¿ nó Çã là m¶t phÀn thܪng rÒi. CÛng vÆy, làm bÃt cÙ công viŒc gì cho Minh SÜ, cho nhân loåi, cho anh em ÇÒng tu hay không phäi ÇÒng tu, nh»ng cái này t¿ nó Çã là phÀn thܪng rÒi.
ñÜÖng nhiên, khi làm viŒc cho Minh SÜ là làm viŒc cho nhân loåi, bªi vì Minh SÜ là nhân loåi. Ngài không phäi là m¶t cá nhân riêng biŒt, mà là m¶t công cø cho quÀn chúng. Ai cÛng xài ÇÜ®c - quš vÎ bi‰t rÒi - Ç‹ làm bÃt cÙ chuyŒn gì, dù nhÕ m†n hay vï Çåi bao nhiêu. Quš vÎ luôn luôn Ç‹ Minh SÜ làm ho¥c bäo Minh SÜ làm giúp, và Minh SÜ së làm, dù quš vÎ có thÃy hay không thÃy. Minh SÜ không phäi lúc nào cÛng cÀn thuÆt låi cho quš vÎ bi‰t Ngài Çã làm gì. Thành ra, có khi quš vÎ bi‰t, thÃy ÇÜ®c b¢ng m¡t huŒ, có khi không. Có th‹ là m¡t huŒ cûa quš vÎ Çang ngû. (M†i ngÜ©i cÜ©i) Ø, có xäy ra nhÜ vÆy! RÒi quš vÎ bäo r¢ng: "SÜ Phø không làm gì cho tôi h‰t. Tôi ch£ng bao gi© thÃy cái gì." Khi mË cûa quš vÎ d†n dËp, gi¥t dÎa, nÃu æn trong lúc quš vÎ Çang ngû, quš vÎ có bi‰t không? (Không!) NhÜ vÆy Çâu phäi là bà mË không làm viŒc nhà. Khi tÌnh dÆy thÃy nhà cºa ngæn n¡p, såch së, g†n gàng thì quš vÎ bi‰t là có ngÜ©i Çã làm gì Çó. N‰u không có ai khác trong nhà, thì ch¡c Çó là mË rÒi!
QuyŠn Næng TÓi ThÜ®ng Làm TÃt Cä
Cho nên, chÌ có Minh SÜ làm h‰t tÃt cä. Còn ai n»a Çây? Còn ngÜ©i nào khác ngoåi trØ QuyŠn Næng TÓi ThÜ®ng làm m†i chuyŒn cho quš vÎ? RÒi quš vÎ tܪng r¢ng mình thiŠn, mình ngÒi, mình æn chay, mình gi» gi§i, vân vân. ThÆt ra, tÃt cä là Minh SÜ làm. Minh SÜ tìm Minh SÜ; không phäi quš vÎ tìm. Ai là ngÜ©i ki‰m? Có phäi tÃt cä nh»ng tÜ tܪng nhäy lung tung, chuyŒn này chåy sang chuyŒn kia, là cái Çang ki‰m trí huŒ Minh SÜ không? Không! ñó là trí huŒ, nó bi‰t Çã t§i lúc nó phäi ng¶ ra chính nó, Ç‹ trân quš quyŠn næng cûa chính nó. (M†i ngÜ©i v‡ tay) Quš vÎ c¡t mÃt cäm hÙng cûa tôi! (M†i ngÜ©i cÜ©i) Thôi ÇÜ®c! Tôi còn hÙng khác. Thành ra, n‰u vÅn còn nghï r¢ng chúng ta Çang làm viŒc gì Çó ho¥c Çang ki‰m cái gì Çó, là chúng ta sai. Bªi vÆy "chúng ta" không th‹ hòa v§i Minh SÜ. Bªi vÆy chúng ta không th‹ ng¶ mình là ai và Minh SÜ là ai. Minh SÜ là chính chúng ta Çó.
|
|