Do nữ đồng tu Hsiao Chun, Hoa Lục

Nhân ngày Lễ Mẹ năm 2000, tôi đi dự thiền quốc tế tại Trung Tâm Vĩnh Ðồng, Ðại Hàn. Tại một nơi chốn tuyệt trần, tôi được gặp lại vị Thầy yêu quý nhất, chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật của Ngài và đoàn tụ với những sư huynh, sư tỷ trong đại gia đình Quán Âm. Ðó là những ngày sung sướng nhất đời, và một chuyện hay xảy ra đã khiến cuộc bế quan này trở thành vô cùng đặc biệt.

Một hôm, vào giờ nghỉ ngơi, tôi đi dạo quanh chỗ triển lãm Thiên Trang và thỉnh một chiếc áo thường nhật màu cam đỏ và một cái quần thường nhật màu trắng có thêu nhãn hiệu Happy Yogi. Ngày hôm sau, trời hơi lạnh nên tôi mặc bộ quần áo mới. Khi từ trong nhà vệ sinh lưu động bước ra, bỗng dưng tôi thấy đau nhói trên đùi, nhìn xuống thì đó là một miếng thép từ góc cánh cửa lòi ra đâm vào người tôi. Vết thương đau kinh khủng, nhưng một lúc sau thì hết. Tôi không để ý tới nó nhiều bởi vì quần tôi không bị gì cả, sau đó tôi trở lại chánh điện ngồi thiền.

Sau khi thiền xong, tôi về lều và mở vết thương ra xem. Ngạc nhiên quá đỗi! Trên đùi tôi là một vết vừa thâm vừa đỏ -- dài 6 cm, rộng1 cm. Hai bên vết thương, mỗi bên là 16 cái chấm nhỏ đi đôi với nhau giống như 16 mũi kim khâu sau khi giải phẫu! Mười sáu đôi chấm nhỏ đó làm tôi vô cùng kinh ngạc! Từ chính giữa, vết thương mờ dần dần ra tới cuối, vết khâu hai bên cũng giống như vậy. Nhưng những vết này khác với vết khâu trong phòng giải phẫu ở chỗ chúng nhẵn thín và đều đặn.

Sau khi xem xét, tôi thấy rõ ràng đây là do Sư Phụ đã bảo vệ tôi khỏi bị thương bằng Y Phục Thiên Ðàng. Khi tôi cho một vài sư tỷ nhìn thì họ không ngạc nhiên, mà mỉm cười nói rằng: "Bây giờ chị có thể nghiệm thần kỳ rồi đấy!"

Thật ra, từ khi gặp Sư Phụ, cuộc đời tôi là một chuỗi các chuyện thần kỳ tuyệt đẹp. Thần kỳ nhất là tôi đã gặp một vị Minh Sư tại thế và được theo Ngài với tất cả con tim!