Một tuần lễ trôi qua, người đệ tử trở lại lần nữa: "Sư Phụ, con vẫn không chịu nổi! Sàn nhà đầy phân súc vật, chúng nó ồn cả ngày. Thật không thể chịu nổi nữa rồi! Thầy còn giải pháp nào khác không?"
        Ông thầy đi qua đi lại, sờ râu, gõ tay vào mắt trí huệ, rồi nói: "À, về nhà đem mấy con cừu ra thì sẽ không sao." Người nông gia theo lời chỉ dẫn của thầy, về nhà đem cừu ra.

Hai tuần sau, anh ta trở lại với cùng những lời than thở đó: "Chúng con không chịu nổi nữa! Làm sao sống như vầy được chứ? Con đã nghe lời Sư Phụ dạy nhưng thật sự là không thể nào chịu nổi!"

Một lần nữa, ông thầy gõ tay lên mắt trí huệ bảo rằng: "Thôi được! Anh hãy về nhà đuổi bầy ngỗng ra ngoài." Một lần nữa, anh làm theo lời dạy, nghĩ rằng vấn đề đã được giải tỏa.

Tuy nhiên, hai tuần sau anh trở lại cũng cùng lời than phiền đó.

        Ông thầy nói: "Vậy thì đem mấy con gà, con vịt ra luôn." Thế là anh chàng làm y như vậy.

        Tuy nhiên, hai tuần sau, anh trở lại với lời than khác: "Trời ơi là trời! Bây giờ hai con chó cứ đánh nhau với con mèo, đuổi nó khắp nhà. Khi chúng con vừa mới nằm xuống ngủ là bị chúng nhảy lên mặt. Thật là không chịu nổi! Chúng con phải làm sao?"

        Ông thầy nói: "Thì đuổi chó, mèo ra luôn cho rồi!" Người đệ tử làm theo lời và cảm thấy dễ thở hơn rất nhiều. (Sư Phụ và mọi người cười. Vỗ tay.)

        Một tháng sau, anh đến cúng dường thầy chuối và hoa, nói rằng: "Sư Phụ luôn luôn là giỏi nhất. Bây giờ tất cả anh em, cô chú, ông bà, tất cả mọi người sống trong bình yên và hòa thuận."

        Những gì Thượng Ðế cho chúng ta luôn luôn là tốt nhất. Nếu quý vị than phiền rằng mình có ba đứa con, hai ông chồng... ồ, không phải! (Sư Phụ và mọi người cười) Nếu quý vị than thở rằng như thế là nhiều quá, mình có một chồng, ba con bận quá, thì sau này Thượng Ðế có thể sẽ cho quý vị nhiều người hơn nữa! Chúng ta nên tự tại, vui lòng với những gì mình có. Thế giới này chỉ là một sân chơi, đừng có nghiêm trọng quá. Nếu nghĩ lại, quý vị sẽ cảm thấy niềm vui. Nếu cố gắng tổ chức một chút, gia đình quý vị sẽ khá ra. Thiền nhiều hơn, quán tưởng về việc đó, quý vị sẽ tìm thấy giải đáp cho vấn đề. Thành ra, đừng lo âu sợ sệt, cũng đừng có than phiền. Ðời sống là phải như vậy, dù chúng ta than phiền cách mấy.

Trang trước