Tường Trình Ðặc Biệt Ngày Lễ Mẹ

 

Sau đó Sư Phụ mời một nhóm đệ tử tới nhà của Ngài để dùng cơm trưa. Mọi người reo hò, sung sướng! Sư Phụ trấn an những người khác rằng ai cũng sẽ có cơ hội gặp Ngài. Ngài mời đồng tu "tuyết trắng" (người Tây Phương) và đồng tu "sô-cô-la" (người da đen) tới ăn trưa trước, rồi đến đồng tu "bắp ngô" (người Á Ðông) từ các quốc gia khác nhau, theo từng nhóm, đến dùng cơm chiều và uống trà buổi tối.

Trong lúc ăn trưa tại nhà Sư Phụ, nhiều người ứa nước mắt thương yêu, cảm kích vô cùng tấm lòng từ ái, rộng lượng vô bờ bến của Sư Phụ, một người Thầy cũng là một người Bạn đáng yêu, đáng kính. Buổi đàm thoại giữa Thầy trò rất tự nhiên và thân mật. Một đồng tu đã tu hành theo Sư Phụ một thời gian cho biết tới nay chị vẫn còn sợ rớt khỏi con đường đạo. Nhưng Sư Phụ trấn an, nói rằng sợ như vậy là tốt, bởi nó sẽ gia tăng lòng cương quyết tìm Chân Lý của chúng ta. Nó cũng sẽ khiến chúng ta quan tâm hơn về lực lượng của Ma vì không bao giờ có thể biết chắc Ma chướng sẽ tới với chúng ta dưới hình thức nào.

Một trong những thay đổi lớn lao, thần diệu nhất trong buổi đàm thoại thầy trò này là sự thay đổi hoàn toàn vẻ mặt của một đồng tu. Mới đầu chị rất buồn. Hai mắt có vẻ chán nản, khuôn mặt hơi tối. Nhưng đến cuối buổi đàm đạo cùng Sư Phụ, mặt chị trở nên tươi vui, miệng cười sung sướng nhìn Mẹ kính yêu. Không những thế, tất cả mọi người đều được gia trì khi chứng kiến lực lượng làm lành bệnh một cách thần diệu từ một vị Phật sống!

Chúa Nhật ngày 12 tháng 5, Ngày Của Mẹ, trời trong thanh, gió mát. Các anh chị em cộng tu vui vẻ, sau đó thưởng thức điểm tâm. Ðến trưa, mọi người quần áo chỉnh tề trong những bộ y phục màu sắc hoặc truyền thống chuẩn bị tham dự chương trình văn nghệ và đợi Sư Phụ đến. Một lúc sau, Ngài từ cửa hậu bước vào chánh điện, đi trước là bốn đồng tu trẻ dễ thương rắc hoa dưới chân Ngài. Mọi người nhìn Sư Phụ trong ngạc nhiên thích thú; Ngài mặc áo đầm dài bằng vải the màu đào tuyệt đẹp cùng màu với áo của các em đồng tu trẻ. Ðám rước trong y phục cùng màu thật vui và đẹp mắt, khán giả vỗ tay nhiệt liệt.

Sau đó hai vị điều khiển chương trình mở lời khai mạc chào mừng Ngày Lễ Mẹ và Sinh Nhật Sư Phụ. Buổi văn nghệ bắt đầu. Sư Phụ tặng những nụ cười khuyến khích đến các đồng tu mới lên trình diễn lần đầu. Một chị đồng tu lên vũ được Ngài cho kẹo gia trì và cài lên tóc chị một cánh hoa hồng từ bình bông gần đó. Sư Phụ cũng thích màn vũ vui "Son of Man" do một nhóm trẻ em trình diễn. Trong lời ca, các em hứa với Sư Phụ sẽ vững mạnh và dùng sự hiểu biết của mình để trở nên người trí huệ.

Buổi văn nghệ kết thúc khi Sư Phụ thân ái bước lên khán đài cắt bánh sinh nhật đẹp nhiều tầng do ban nhà bếp chuẩn bị. Ðể kết thúc, Sư Phụ nói vài câu rất nên thơ thấm sâu vào tâm hồn khán giả, giữa tiếng vỗ tay vang lừng. Ðây là một trong những điều Sư Phụ nói:

Nếu Sư Phụ có trí huệ
Ðó là nhờ quý vị hỏi những câu thông minh.
Nếu Sư Phụ tự tin
Ðó là nhờ quý vị ủng hộ rất nhiều.
Quan trọng nhất là...
Nếu Sư Phụ mỗi ngày mỗi trẻ ra
Ðó là nhờ quý vị muốn Sư Phụ sống hoài!

Những lời nói mỹ miều này đã làm chúng tôi mềm lòng nhỏ lệ. Nhiều người quyết tâm cố gắng thêm nữa để xứng đáng với tình thương Sư Phụ ban cho.

Sau khi Sư Phụ rời chánh điện, mọi người đến chỗ ăn thưởng thức bánh ngọt, trái cây do ban ẩm thực cung cấp. Tối hôm ấy, Sư Phụ tới gặp chúng tôi lần nữa và mời các đồng tu mới thọ Pháp đến phía trước và ngồi bên cạnh. Sau đó Ngài cũng gặp các đồng tu Trung Hoa. Mặc dù nhiều người ra về tối hôm đó, một số đã ở lại chơi và được hưởng những ngày còn lại với sự hiện diện của Sư Phụ.

Vì tình thương và lòng rộng lượng tuyệt đối, không bao giờ thiếu vắng của Sư Phụ mà thời gian ở bên Ngài dường như nhiều hơn là chỉ có vài ngày. Trong thời gian bế quan, Sư Phụ đã đến với chúng tôi mỗi ngày nhiều lần, từ sáng cho tới tối. Chúng tôi thể nghiệm tình thương yêu chăm sóc tràn trề từ Sư Phụ trong suốt thời gian ở đây đến nổi quên hẳn thế giới trần tục. Mặc dù nhiều người cần phải trở về với những vấn đề thế tục trong cuộc sống hằng ngày, nhưng thời gian sống bên Sư Phụ thật bất diệt và vô cùng quý báu như Thiên Ðàng, và sẽ hằn sâu trong trái tim của tất cả chúng tôi.