Người Thờ Phật Gỗ

M Một người kia tu khổ hạnh với một vị thầy. Vị thầy cho ông ta một pho tượng Ðịa Tạng Vương Bồ Tát và dạy ông niệm chú Vãng Sinh. Vị thầy cũng bảo ông bái tượng Ðịa Tạng Vương Bồ Tát mỗi ngày mấy ngàn lần, và niệm chú mỗi ngày mấy chục ngàn lần. Vị thầy bảo ông chắc chắn sẽ tiến bộ nếu theo đúng những lời dạy này.

Người đệ tử tu hành tinh tấn được một năm, nhưng không thấy gì cả. Ông ta than phiền với thầy, nói rằng: "Sư phụ, con cầu xin ngài! Làm ơn dạy cho con một loại chú khác và cho con tượng Phật khác nhiều lực lượng hơn và từ bi hơn. Con sẽ bỏ Ðịa Tạng Vương Bồ Tát. Con đã thờ phượng vị đó cả năm và niệm chú đến khô cả cổ mà vị đó không bao giờ đáp lời hay cho con gia trì gì cả. Con không muốn thờ vị đó nữa. Sư phụ làm ơn cho con một pho tượng tốt hơn được không?" Ông thầy nói: "Ðược! Giờ ta sẽ dạy con chú A Di Ðà, và con có thể thờ Ðức Phật A-Di-Ðà. A-Di-Ðà Phật rất từ bi. Ngài có những lời nguyện lớn, và rất có duyên với chúng sinh. Con chắc chắn sẽ tiến bộ qua việc lễ bái ngài.

Người đệ tử rất tin tưởng thầy, ông đem bức tượng nhỏ A Di Dà về nhà và bắt đầu niệm chú. Ông ấy tinh tấn thành tâm niệm chú và niệm danh hiệu Ðức Phật A Di Ðà. Tuy nhiên, một năm trôi qua, ông ta vẫn không được đáp lời. Nên ông ta lại than phiền với thầy nữa: "Sư Phụ, Phật A Di Ðà không có linh. Ngài không đáp lời gì cả. Xin sư phụ đừng khảo con nữa! Làm ơn truyền Tâm ấn cho con và dạy con một pháp môn tốt hơn để tu hành. Nếu không, con không bao giờ có thể tiến bộ trên đường tu học!"

Biết người đệ tử này rất thành tâm, vị thầy mỉm cười, bảo ông lần này chắc chắn sẽ đạt được khai ngộ. Tuy nhiên, người đệ tử vẫn phải tu tập và phải tự mình khai ngộ. Vị thầy nói: "Bây giờ thầy sẽ cho con bức tượng Quán Âm Bồ Tát để thờ phượng tại nhà. Quán Âm Bồ Tát rất từ bi. Tất cả những ai thờ phụng ngài đều thấy hiệu quả. Lễ bái ngài, chắc chắn con sẽ được thỏa nguyện." Người đệ tử rất tin lời sư phụ và rất hăng hái. Ông quyết định thờ tượng Quán Âm Bồ Tát ở nhà và niệm danh hiệu ngài suốt ngày đêm.

Hôm đó về nhà, ông lập tức đốt loại nhang trầm thơm nhất trước tượng Quán Âm, và hết sức thành tâm lễ bái. Ông đặt tượng Ðịa Tạng Vương Bồ Tát và A Di Ðà Phật trên kệ sách và không chú ý gì nữa, để mặc cho đóng bụi. Ông nghĩ hai vị này không có linh, cho nên không lễ bái nữa, mà cho các ngài nghỉ trên kệ sách. Bây giờ ông chỉ thờ tượng Phật Quán Âm Bồ Tát.

Trong khi lễ bái, ông ta để ý thấy trầm hương cứ bay về phía mũi của tượng A Di Ðà. Ông ta nghĩ: "Như vầy không đúng! Mình chỉ thờ Quán Âm Bồ Tát. Tượng Phật này không có linh, nên không xứng đáng hưởng nhang thơm của mình." [Mọi người cười] Rồi ông đem tượng Phật A Di Ðà xuống, lấy băng keo dán mũi tượng lại để tượng không ngửi được mùi thơm. Bỗng nhiên, Phật gỗ A Di Ðà biến mất, và hình dạng nguyên thủy của Phật A Di Ðà thị hiện ngay trước mặt ông. Người đệ tử sợ gần chết, quì xuống xin tha tội. Phật A Di Ðà nói với ông: "Ta rất cảm động trước lòng thành tâm của con trên đường tìm Ðạo. Bây giờ con xin bất cứ điều gì ta cũng sẽ ban cho." Ông nói: "Con hết sức vui mừng được gặp ngài, và hiện giờ không biết ước điều gì cả. Tuy nhiên, xin ngài giải thích cho con biết là tại sao ngài chỉ thị hiện sau khi con dán mũi ngài lại? Ðiều này có ý nghĩa gì?"

Phật A Di Ðà nói: "Ðó là vì trước kia con chỉ xem ta như là một tượng Phật, chỉ là pho tượng gỗ. Khi con nghĩ đến việc thờ phụng thì con tới lạy ta. Khi con không muốn thờ phụng thì con đẩy ta qua một bên. Khi thích thì con lạy. Khi không thích thì thôi, con không đốt hương nữa. Và khi bận rộn thì con cũng không chú ý đến ta. Ðây là tư tưởng sai lầm. Nhưng bây giờ tư tưởng con đã thay đổi, con đã xem ta như một vị Phật sống, đó là lý do tại sao con muốn dán mũi ta. Vì sợ mũi bị con dán lại, nên ta phải hiện ra cho lẹ." [Sư Phụ cười]