Nghiệp chướng và thói quen

K hông có bao nhiêu người có thể rời bỏ những nơi họ đã quen thuộc, những người thân thích, hay môi trường mà họ đã đã quen sống trong đó. Ðây chính là lý do mà nhiều người phải luân hồi đi luân hồi lại thế giới này mãi. Bởi vì vào thời điểm vãng sanh, họ không muốn điều gì khác, ngoại trừ tiếp tục làm những việc họ bỏ lại đàng sau: tiếp tục sống để kiếm thêm tiền, để có thêm bạn, hay thêm vợ hay đại khái vậy. Và bất cứ những gì quý vị mong ước vào thời điểm vãng sinh, quý vị sẽ được. Sau khi quý vị thi hành xong "án tử" thì quý vị sẽ trở lại nữa. Rất khó bỏ được gì mình thường quen làm.

Có một câu chuyện về một người đi tìm một viên đá có khả năng biến tất cả mọi thứ thành vàng. Người ta gọi nó là đá hóa vàng. Nó là một loại sỏi, và nếu quý vị tìm được viên sỏi này, bất cứ gì quý vị chạm nó vào sẽ biến thành vàng.

Có một người nghe kể câu chuyện này, tìm được bản đồ bí mật chỉ chỗ có viên sỏi, rồi đi tìm nó. Trên bãi biển có hàng triệu, hàng tỷ viên sỏi giống nhau, viên nào cũng giống viên nào; ngoại trừ là khi chạm vào viên sỏi điểm vàng thì nó cảm thấy ấm, trong khi những viên sỏi khác đều cảm thấy lạnh.

Cho nên mỗi ngày ông ta cứ tìm viên sỏi này. Khi chạm vào viên sỏi lạnh, ông liệng nó xuống biển, để khỏi phải nhặt nó lên lần nữa. Ông rất kiên nhẫn. Mỗi ngày, ông nhặt lên rất nhiều sỏi và cảm nhận từng viên sỏi. Khi nó cảm thấy lạnh, ông liệng xuống biển, và cứ liệng hết ngày này qua ngày khác, cho đến một ngày ông tìm được một viên sỏi ấm, nhưng do thói quen, ông cũng liệng nó xuống biển luôn.

Ðó là lực của nghiệp chướng. Nghiệp chướng có nghĩa là thói quen: bất cứ việc gì chúng ta tiếp tục và tiếp tục làm sẽ có hậu quả, rồi chúng ta sẽ bị ép phải làm lại điều này, trở lại và trở lại. Ðó là lý do tại sao nó được gọi là nghiệp chướng, và đó là tại sao người ta luôn luôn phải luân hồi. ~~Trang kế



Cách duy nhất để phát triển trí huệ Vô thượng

Pháp môn có thể gội rửa những vết di truyền qua nhiều thế hệ