Môät câu hỏi được trả lời


Do sư huynh đồng tu Alistair Dark từ Brisbane, Úc Ðại Lợi
(nguyên văn tiếng Anh)


Tôi muốn thuật lại một kinh nghiệm thú vị tôi có vào lúc mười tuổi. Tôi là một đứa trẻ im lặng, và mặc dù không hẳn tin tưởng vào vị linh mục trong nhà thờ, tôi vẫn có ý thích muốn biết Thượng Ðế là gì và Chúa Giê-su là ai. Ý tưởng của hai ngàn năm trống vắng về tâm linh từ thời Chúa Giê-su hơi khó cho tôi chấp nhận.

Một hôm, một trận bão bao trùm thị trấn tôi ở. Sấm sét khắp đó đây. Tôi nhớ rằng tôi tựa người vào ngưỡng cửa sổ, yên lặng thưởng thức gió và mưa một mình. Một ý nghĩ nảy lên trong tôi: hãy hỏi một câu. Tôi đòi hỏi một cách trẻ con: "Thượng Ðế ơi, nếu Chúa Giê-su còn sống trên trái đất, thì hãy gởi đến cho con một tia sét ngay trước mặt con". Cuộc đánh cá không có kết quả tức thì. Tôi chờ đợi khoảng hai hay ba giây rồi sau đó thở dài. Rốt cuộc thì đời cũng vô vị thôi. Tôi quyết định bỏ đi và làm gì đó trong phòng mình để giết thời gian. Nhưng ngay khi tôi quay mặt đi khỏi cửa sổ, đối diện với bức tường tôi thấy hình ảnh phản chiếu của một tia sét đánh trực tiếp ngay đằng sau tôi, nổ ngay trên đầu của chiếc bóng của tôi! Thật là thú vị.

Cám ơn Thượng Ðế về bức vẽ phản chiếu trong căn nhà xưa đó. Nhưng cũng như nhiều sự việc thần kỳ xảy ra cho trẻ nhỏ, chẳng bao lâu tôi đã quên bẵng đi... qua bao nhiêu năm giờ tất cả đều trở lại... và ý nghĩa thật hoàn hảo.