Ảnh hưởng
của từ trường cá nhân


Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị,
Tân Gia Ba, ngày 26 tháng 9, 1994 (nguyên văn tiếng Anh)
Băng thâu hình số 448
GGần đây, thế giới chúng ta có rất nhiều thiên tai như hạn hán và khí hậu khô cằn, tinh cầu nóng lên do nhiều thay đổi của khí hậu, bởi vì chúng ta lạm dụng quá nhiều tài nguyên thiên nhiên. Một số tai họa cũng từ thiên nhiên, như cháy rừng; và rồi làm giảm mưa rất nhiều, kết quả là địa cầu bị nóng lên. Rồi càng nóng thì nó càng khô. Càng khô thì càng ít cây cối; càng ít cây cối, càng ít mưa; càng ít mưa, càng ít cây cối. Ðây là cái vòng lẩn quẩn kỳ dị.

Mỗi ngõ ngách địa cầu ảnh hưởng toàn thế giới. Quý vị biết rất rõ, bởi vì trận cháy gần đây ở Nam Dương đã ảnh hưởng đến toàn thể Tân Gia Ba và Mã Lai Á cùng các vùng lân cận. Cho nên thật ra, từ những bài học thiên nhiên này, chúng ta có thể biết rằng một người hay một nơi trên địa cầu này sẽ ảnh hưởng đến những phần khác của địa cầu chúng ta. Do đó, nếu chính mình – thân khẩu ý của mình – trong sạch thì lợi ích biết bao nhiêu nữa cho tinh cầu này? Ðây là một điều rất hợp lý, đâu cần phải tranh luận, chứng minh.

Mỗi nơi đều có bầu không khí riêng. Cho nên, khi đi dự đám tang hay vào bệnh viện, quý vị cảm thấy khác với lúc mình đi nhà thờ. Hoặc khi mình vô lò sát sanh, nơi thú vật bị giết để lấy thịt, quý vị sẽ cảm thấy khác. Không biết quý vị có cảm thấy không, chứ tôi thì có. Quý vị có cảm thấy không? (Thính chúng: Có.) Phải, dĩ nhiên. Thí dụ, lần cuối chúng tôi đến trại tỵ nạn Hồng Kông, trung tâm Bạch Ðầu, ngay đó là một cảm giác kinh hoàng. Tôi không thể cầm được mà chỉ cứ khóc. Không còn giọng để hát nữa. Bầu không khí trong trại làm tôi ngộp thở.

Dĩ nhiên, chúng ta có thể vượt lên trên nó. Nhưng vì muốn chia sẻ và thông cảm sự đau khổ của chúng sinh khác, nên mình cảm nhận được. Nếu không muốn liên hệ gì đến nó, dĩ nhiên mình có thể vượt lên trên và không liên hệ gì đến nó. Như hoa sen trong bùn, mình không cần phải lấm bùn. Nhưng vì sống ở thế giới này, chúng ta muốn chia sẻ hạnh phúc cũng như đau buồn với những anh chị em của mình. Chúng ta sẽ cảm thấy sự khác biệt giữa mỗi nơi ở địa cầu. Ðó là bởi vì bầu không khí mỗi nơi mỗi khác. Bầu không khí tạo ra bởi nhóm này khác với bầu không khí tạo ra bởi nhóm kia, hay của người kia. Ðôi khi, quý vị đến gặp một người bạn hay họ hàng, và trước khi họ mở miệng ra nói, chỉ cần nắm tay họ, quý vị cảm nhận những gì họ cảm nhận. Phải thế không?

Có một anh chàng kia ở Hoa Kỳ, từ nhỏ đã hư hỏng rồi. Ai làm gì anh ta tức hay không thích là anh ta đánh. Thành ra anh ta là một người rất bạo động. Cho đến một ngày, anh ta bị sét đánh từ thiên đàng. Rồi anh chết một thời gian, bác sĩ tuyên bố là đã chết, trong một thể nghiệm cận tử.

Rồi khoảng thời gian đó anh lên thiên đàng; đến một nơi mà các chúng sinh khác cho anh thấy cách sống của anh từ trước tới giờ, bạo động, bất công, đàn áp người ta, này nọ. Sau đó, họ nói: "Nếu anh cứ tiếp tục như vầy, tất cả tai họa sẽ giáng xuống đầu anh". Và họ cho anh thấy rất nhiều thiên tai đang xảy ra ở địa cầu, từ trước đến giờ. Ða số những gì anh được cho thấy là đã xảy ra rồi.

Họ bảo anh: "Nếu anh tiếp tục cuộc sống như trước thì tất cả những thiên tai này sẽ xảy đến cho anh". Cho nên, dĩ nhiên là anh ta làm điều tốt và cố gắng thay đổi lối sống của mình. Sau đó, vì lời hứa cải biến lối sống của anh mà Thượng Ðế ban cho anh rất nhiều khả năng, gồm cả khả năng đọc tư tưởng của người khác, biết bệnh tình của họ, và biết họ đã làm những gì trong ngày. Do đó, khi nào một người đến gần, chỉ cần cầm tay họ là anh biết chính xác những gì đã xảy ra cho họ ngày hôm đó, biết hết.

Khi một người đau buồn hay vui sướng, đôi lúc mình cũng có thể biết được. Cho dù không có khả năng siêu phàm, mình vẫn biết. Cảm thấy một cái gì đó. Ðôi khi người đó không nói gì hết, quý vị vẫn hỏi: "Anh bị sao vậy? Này, có gì không ổn vậy? Anh có sao không?" Có phải thế không? (Thính chúng: Phải)

Ðó là do bầu không khí của người đó; cảm giác bên trong chúng ta thấy rõ ràng là có chuyện gì không ổn với người đó. Dù họ vẫn cười nói không ngừng, quý vị vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Rồi quý vị hỏi: "Anh bị sao vậy? Sao không cho tôi biết có chuyện gì?" Và họ nói: "Không, đâu có gì, đâu có gì đâu". Nhưng mình vẫn biết là có chuyện gì đó không hay. Ðó là bởi vì bầu không khí cá nhân đôi khi rất, rất hiển lộ. Nếu cảm giác đó rất mạnh thì nó ảnh hưởng đến người khác. Nó hiện lên mặt của người đó, viết ra trong ánh mắt của họ. Bởi vậy mà những người có khả năng siêu linh, họ đọc được tư tưởng của người khác; họ đọc được cảm giác. Họ cũng có thể nói lên những gì mình đang nghĩ, bởi vì ấn tượng mình gây ra người có khả năng siêu linh sẽ thấy được.