Sư Phụ Kể Chuyện

Phát Huy Tính Tốt

Người tu hành cũng thế. Sự liên quan giữa người và rắn không cao hơn đẳng cấp vật chất, thế mà cũng độc. Cũng bằng cách đó, tư tưởng chúng ta cũng có thể được huấn luyện để trở thành độc dược hoặc trở thành đạo hạnh hoặc mạnh mẽ. Có thể quý vị nghĩ rằng các vị thầy pháp, phù thủy lấy thần thông từ mấy câu thần chú. Không, chính họ đã bỏ phép vào thần chú, nhưng không phải bằng cách niệm mỗi ngày một lần. Không thể nào như vậy. Họ niệm ngày này qua ngày khác, niệm tới niệm lui cho tới khi câu thần chú đó chứa đựng ý lực của họ. Họ tiếp tục phát huy ý lực ấy với những tư tưởng giết người hoặc giúp người. Cho nên, khi họ niệm, nó có hiệu lực. Khi làm phép qua những câu thần chú, họ truyền khả năng đó sang một người khác và nó cũng sẽ công hiệu.

Cô gái này, thí dụ, không phải là rắn, nhưng vì tiếp xúc liên tục với nọc rắn cô trở thành nọc độc. Mới đầu con người chết vì rắn cắn. Nhưng bây giờ rắn đã truyền lực lượng độc hại đến cho cô và cô ta trở thành một công cụ giống y như rắn. Cô ta cắn hay cào cái gì, cái đó chết. Ông nào có can đảm cưới cô, hôn cô thì tôi chúc phúc cho người ấy. (Sư Phụ và mọi người cười) Toàn thân cô là chất độc, kể cả móng tay, dù có rửa sạch mỗi ngày. Nếu cô ta có con thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, có lẽ đứa bé trở thành độc ngay từ trong bụng mẹ.

Ngược lại, chúng ta những người tu hành cần phải dựa vào bản lai của mình, phải khát khao giải thoát, và trở thành một nguồn lực tốt, đạo hạnh, năng lực thương yêu có thể cứu rỗi chúng sinh. Chúng ta phải phát huy ý lực về đường hướng ấy nếu muốn trau dồi sức mạnh đó. Nhưng cũng cần phải có thời gian. Khi đạt được khả năng này rồi thì bất cứ ai nhận từ chúng ta cũng sẽ được. Từ từ họ sẽ càng ngày càng mạnh rồi cuối cùng họ sẽ trở thành như chúng ta.

Làm bất kỳ việc gì cũng phải lệ thuộc vào ý lực của mình. Người tập võ cần hiếu chiến; người đánh bốc phải đấm giống như đấm kẻ thù. Lúc đó họ mới có thể dũng mãnh. Nếu chúng ta quá tử tế, không mạnh dạn tiến tới, không thể giơ tay ra thì không thể làm một nhà võ giỏi. Tuy nhiên, đây là loại võ dùng vũ lực. Người giỏi võ không đánh. Trong một trận gà chọi, con trống nào giỏi chỉ đứng yên, đối thủ thấy thế là bỏ chạy hoặc quỳ xuống khóc. Khóc không phải vì thua trận (Sư Phụ cười), mà có thể trốn sau gốc cây, khóc vì sợ.

Cho nên chúng ta có thể huấn luyện chính mình mỗi ngày, cho phép tài năng chúng ta phát huy theo những chiều hướng khác nhau. Nếu muốn phát huy, tốt hơn hết là phải tiếp xúc với những người cùng chung lý tưởng. Mọi vấn đề khác cũng vậy, như trường hợp cô gái đó. Nếu không tiếp tục gần gũi với rắn, cô ta đã không phát huy khả năng độc hại đó. Chính cô ta đã không trở thành độc tố. Phương diện vật chất có thể được truyền qua theo đường lối vật chất, thì phương diện tâm linh cũng có thể được truyền qua theo đường lối tâm linh. Sự tu hành của chúng ta vốn thuộc về tâm linh, thành ra chúng ta nên theo những người cùng con đường tâm linh. Chúng ta có thể truyền lực lượng ấy cho nhau, ủng hộ nâng đỡ lẫn nhau trên đường đạo và trở thành những nhà tu hành. Chuyện đó chắc chắn là được. Nếu một người ác có thể chỉ cần luyện mình giết người qua ý lực, thì người nhân từ như chúng ta cũng có thể trao dồi ý lực cứu người. Điều này rất hợp lý, chẳng phải là lý thuyết mơ hồ hay triết lý dị đoan. Người tu pháp Quán Âm như chúng ta thông suốt mọi vấn đề và không nên tin nhảm.

Đừng Bao Giờ Giao Dịch Với Ma

Tuy nhiên, một số quý vị không có đủ lòng tin, vội vã đi gặp thần linh, thờ thổ địa. Quý vị đã có "Nữ Thổ Địa" đây rồi mà còn đi thờ thổ địa nào nữa! (Sư Phụ cười, mọi người vỗ tay) Quý vị ngu quá! Nếu quý vị nợ ma một đặc ơn nào thì đó sẽ là đặc ơn của ma, không phải của người. Nếu quý vị mang nợ với ma, một thời gian sau nó sẽ đòi linh hồn quý vị, lúc đó quý vị phải tự lo lấy thân. Tôi sẽ không lạy ma xin nó trả linh hồn cho quý vị. Đôi khi quý vị xin xỏ, năn nỉ người hay thần linh ma quỷ để được lợi lộc về vật chất hay vì thân thể vô thường. Những chúng sinh đó không thuộc cảnh giới cao và chúng sẽ đòi trả giá. Đôi khi thù lao của chúng rất cao, có thể chúng muốn linh hồn quý vị, muốn làm sở hữu chủ quý vị luôn, hoặc quý vị phải làm tôi tớ cho chúng. Quý vị sẽ trở thành một linh hồn đơn độc, một con ma vất vưởng, và làm nô lệ thấp hèn cho chúng. Làm nô lệ tâm linh khổ hơn là nô lệ dưới hình thức thể xác. Tôi báo cho quý vị biết rõ điều đó!

Tiền bạc của cải từ cha mẹ quý vị là miễn phí, nhưng nếu từ người ngoài thì quý vị phải trả. Đôi khi người khác đánh lừa chúng ta rồi đòi một giá rất cao. Trong thế giới tâm linh cũng vậy, có rất nhiều cạm bẫy. Những chúng sinh, linh hồn, ma quỷ ở đẳng cấp thấp đều có giá biểu. Nếu cần chúng giúp, đôi khi chúng làm được rất mau, nhưng giá cả cũng rất cao, rồi không bao lâu quý vị sẽ hối hận. Tôi sẽ không tới năn nỉ chúng cho quý vị. Nếu quý vị thương lượng với ma quỷ thần linh thì quý vị phải tự lo lấy, tôi không bảo quý vị đi làm mấy chuyện đó. Được vài triệu hay vài tỷ đô la mà quý vị bán linh hồn cho chúng. Sau một thời gian, số tiền đó sẽ thành vô dụng. Khi lìa đời, quý vị không thể đem theo, và linh hồn quý vị bị kẻ khác nắm giữ. Không như ở thế giới này chúng ta có thể lo liệu bằng tiền bạc. Ma quỷ thần linh không có muốn tiền!

Giả sử quý vị là đứa con ngoan trong gia đình, nhưng vì u minh đi chơi với bọn lưu manh xỏ lá. Họ xúi quý vị làm điều xấu hoặc đòi tiền quý vị. Nếu cho họ tiền có thể họ sẽ thả quý vị ra. Nhưng quý vị không thể chơi với quỷ thần bằng cách đó. Chúng không muốn tiền. Chúng muốn linh hồn của quý vị, và muốn giữ rất lâu. Tôi không biết lâu bao nhiêu; tùy theo quý vị nợ chúng bao nhiêu và đã hứa với chúng những gì. Nhiều khi không cần phải hứa. Một khi đã nhận sự giúp đỡ từ chúng là tự động quý vị thuộc về chúng. Trong cảnh giới quỷ thần, nó là như vậy. Đó là luật lệ của chúng. Cho nên chớ có lộn xộn rồi sau này mỗi lần gặp vấn đề là chạy tới tôi. Tôi không muốn xía vào mấy chuyện đó. Tôi không đến gặp quỷ thần vì mấy chuyện vớ vẩn như vậy. Muốn bước vào con đường của ma thì quý vị phải đi một mình. Chẳng lẽ tôi, một vị Thầy trang nghiêm đứng đắn đi xin xỏ cầu cạnh chúng nó hay sao? Có nên không? (Khán giả: "Không!") Quý vị muốn tôi quỳ lạy xin chúng thả tự do linh hồn quý vị hay sao? Quý vị muốn vậy hả? (Khán giả: "Không!") Tôi không muốn! Tôi không có thời giờ làm mấy chuyện vớ vẩn đó. Nếu vì giàu sang phú quý, vì cuộc đời vô thường của mình mà quý vị lạy lục quỷ thần, van xin những chúng sinh đẳng cấp thấp hơn mình thì đó là vấn đề của quý vị. Tôi báo trước cho quý vị hay, tôi sẽ không xen vào vấn đề đó.

Trong thế giới này, tôi có thể hy sinh tất cả nếu quý vị muốn tôi giúp bất kỳ chuyện gì. Nhưng nếu quý vị không tin tưởng nơi tôi, trái lại đi tìm những chúng sinh thấp kém ấy thì đó là chuyện riêng của quý vị. Tôi không chịu trách nhiệm cho hậu quả của việc đó. Mỗi thế giới có một luật lệ riêng. Tôi đã đem quý vị ra ngoài rồi, nếu quý vị còn muốn nhảy vào nữa thì tôi phải làm sao?

Trang Trước @@@@Tiếp Theo

 

Ghi danh để nhận bản tin bằng điện tử

Quý vị sẽ nhận được bản tin mới nhất bằng điện tử, cũng như giáo lý chọn lọc và lời pháp cam lồ, v.v...

Bản Tin 121
Mục Lục