Vào ngày thảm họa 9 tháng11 tại Hoa Kỳ, tôi đã đi làm trễ. Tôi thường hay làm việc trên tầng thứ 46 của dinh thự phía bắc Trung Tâm Thương Mãi Thế Giới, và thường tới văn phòng khoảng 8g50 sáng. Nhưng sáng hôm ấy, tôi gặp một người bạn trong lúc đang chạy bộ; chúng tôi trò chuyện với nhau vài phút, và đã khiến tôi đi làm trễ.
Khi tôi bước ra khỏi xe lửa ngầm thì mọi người đang chạy xa khỏi cao ốc. Tôi thấy dinh thự bị bốc khói, cảm thấy rất may mắn đã không ở trong đó. Qua sự sắp xếp đầy tình thương của Sư Phụ, tôi đã trễ làm ngày hôm đó để tránh khỏi tai ương.