Chúng ta thật sự là con cái Thượng Ðế


Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị,
Luân Ðôn, Anh Quốc, ngày 9 tháng 9, 1999 (nguyên văn tiếng Anh)   DVD số 662


Thượng Ðế đã tiết lộ cho tôi biết rằng mình không nên tự trách mình là tội lỗi. Ðừng xem thường chính mình, bởi vì mình là con cái của Thượng Ðế. Bất cứ điều gì xảy ra, đều là phải xảy ra. Và nếu chúng ta không thích những gì xảy ra, chúng ta có thể thay đổi. Nếu không thích tính tình của mình, nếu không thích cách sống của mình, nếu không thích sống trong bóng tối – thì chúng ta có thể thay đổi! Chúng ta thay đổi để trở nên người tốt hơn; đổi qua lối sống khác; thay đổi để trở thành yêu thương và thông cảm hơn. Và nếu không thể tự mình làm được, thì chúng ta tìm Thượng Ðế. Chúng ta tìm Thượng Ðế bằng cách hướng nội, hướng vào Thiên Quốc của Thượng Ðế bên trong chính mình. Rồi hãy để Thượng Ðế dạy chúng ta; để Thượng Ðế thay đổi chúng ta; để Thượng Ðế dẫn chúng ta về hướng tốt đẹp hơn, thích hợp hơn đối với một người con của Thượng Ðế mà chúng ta mong muốn trở thành.

Quý vị có biết người con Thượng Ðế là sao không? Quý vị có thể nghĩ ra được không? Không phải chỉ là ngôn từ, mà là ý nghĩa của nó, trọng lượng của nó ! Thượng Ðế là người có quyền lực nhất trong toàn vũ trụ này, và chúng ta là con của Ngài! Thánh Kinh thậm chí còn đề cập rằng: "Thượng Ðế tạo nên con người qua hình ảnh của chính Ngài". Ðâu đâu cũng đều nói vậy. Ðức Phật cũng nói với chúng ta: "Ta là Phật đã thành. Các con là Phật sẽ thành". "Quý vị có Phật Tánh bên trong". Người Thiên Chúa giáo nói: "Anh có Thiên Quốc của Thượng Ðế bên trong anh". Tuy nhiên chúng ta không bao giờ biết điều này. Chúng ta sống ngày qua ngày, chật vật tay làm hàm nhai, và nhiều khi thậm chí cũng không có đủ những thứ cần thiết.

Tất cả những điều này khiến cho chúng ta bực bội, và chúng ta giận nhau. Chúng ta trở nên rất khó chịu mà không có lý do, chỉ vì ở đâu đó trong tiềm thức, chúng ta vẫn còn nhớ đời sống trên Thiên Ðàng mà chúng ta đã bỏ lại từ xa xưa. Ở đó, chúng ta có tất cả; chúng ta có quyền lực. Ở đó, chúng ta nghĩ gì là có đó; chúng ta nghĩ gì là hình thành như vậy. Nhưng ở đây, chúng ta phải ăn xin, thật vậy! Chúng ta làm việc 10 tiếng, thật mệt mỏi, đôi khi bệnh mà vẫn phải làm việc, chỉ vì phải nuôi cái thân này. Thân thể thậm chí còn làm phiền chúng ta, và rồi chúng ta phải bỏ nó lại sau một thời gian. Vì vậy, đó là lý do tại sao Chúa Giê-su nói: "Ðừng để của cải trên mặt đất, nơi sâu bọ có thể hủy diệt chúng. Nhưng hãy để của cải trên thiên đàng, nơi ngươi sẽ có chúng mãi mãi".

Khi chúng ta có cơ hội đi lên thiên đàng, càng lên cao, chúng ta càng cảm thấy ít ràng buộc với thế giới này. Chúng ta trở lại và vẫn đi làm việc, vẫn làm bổn phận của mình, nhưng không còn cảm thấy bị bầm dập vì làm nô lệ cho cuộc sống. Chúng ta không còn cảm thấy bực bội giằng co không biết tại sao mình phải làm cực khổ như vậy. Chúng ta vẫn tiếp tục làm việc, nhưng sẽ hiểu biết tất cả. Chúng ta sẽ biết tại sao đời sống lại như vậy. Và Thượng Ðế sẽ dạy chúng ta rất nhiều điều thú vị, rằng những vấn đề phàm phu, sự lo lắng, nỗi băn khoăn sẽ rời bỏ chúng ta, bởi vì chúng thật nhỏ bé so với những điều mà chúng ta được biết trên thiên đàng. Chân ngã và Căn Nhà chân thật sẽ khiến chúng ta cảm thấy rằng mình không cần điều gì cả, bởi vì đơn giản là, chúng ta không thuộc về nơi đây.

Vì vậy đừng xem thường sự thánh thiện và địa vị của mình trong vũ trụ. Quý vị thật sự là con cái của Thượng Ðế! Và nếu quý vị nỗ lực để nhận biết Bản Ngã chân thật của mình, chẳng bao lâu quý vị sẽ bỏ lại phía sau tất cả mọi đau khổ, hoặc sự đau khổ thậm chí không còn ảnh hưởng đến quý vị. Ðó là lý do tại sao khi Chúa Giê-Su bị đóng đinh, Ngài không khóc hay van xin sự thương hại. Ngài thậm chí cũng không muốn trốn chạy. Ngài có thể bỏ trốn! Ngài có thể bỏ chạy tìm nơi ẩn náu! Nhưng Ngài không làm vậy, bởi vì Ngài không màng. Ngài biết rằng thời điểm đã đến. Ngài làm theo ý chỉ của Thượng Ðế. Vì vậy Ngài nói: "Ô, Ðức Cha! Cha đã vinh danh con". Ngài không van nài sự thương hại hay gì cả, bởi vì không điều gì có thể ảnh hưởng được Ngài nữa; Ngài đã đạt đến sự hợp nhất với Thượng Ðế. Thân thể bị đau khổ, nhưng linh hồn Ngài luôn luôn ở với Thượng Ðế.  
<< >>
Giới thiệu trang này đến bạn