Chúng tôi thiền qua đêm cầu nguyện cho hòa bình. Ánh nến sáng
lung linh trước pháp tướng Sư Phụ yêu kiều, khi Ngài soi dấu
từng bước chúng ta đi trong cuộc sống. Ngọn nến vừa tàn là bình
minh cũng vừa ló dạng.
Chúng tôi đã chuẩn bị một ổ bánh hình trái tim và bánh
manalas hình người. Ðây là những chiếc bánh nho nhỏ thuộc địa
phận của chúng tôi đặc biệt dành cho Ông Già Nô-el, tượng trưng
cho sự phục sinh. Ngay cả mấy con mèo ăn chay của chúng tôi cũng
đã ăn mấy miếng.
Cùng với các tiểu đồng tu, chúng tôi hát lên "Bài thánh ca
cho nhân loại đại đồng" (Hymn to Universal Humankind), đây là
một trong những phóng tác của "Ode to the Joy" trích từ tác phẩm
giao hưởng số 9 của nhạc sĩ Beethoven, bài thánh ca Âu Châu.
Bài thánh ca cho nhân loại đại đồng
Niềm vui ấy gọi mời
Chào đón ta trong thanh nhẹ tuyệt vời!
Ôi mỹ diệu và nỗi mừng chợt tỉnh
Dưới đôi cánh chở che!
Cho hạnh phúc trở về!
Từ nay hết thù hằn trên quả đất!
Năm châu bốn bể kết anh em
Khi nỗi mừng vui đến cạnh lòng!
Người người từ thôn quê làng mạc
Tối tối đêm đêm sáng chập chùng,
Em có thấy hồn đầy ước vọng
Một ước mơ cao cả, nhiệt tình?
Em có từng đấu tranh cho công lý?
Em có từng thắng cuộc vẻ vang?
À, bài ca ấy sẽ vọng về
Trong tim em cùng ta hòa nhịp.
Mỗi lần linh hồn em tỉnh ngộ
Hãy nói ta nghe đến lượt em
Kể ta hay những cải biến tuyệt vời
Dẫn tới hòa bình yêu dấu nơi nơi
Hãy nói đất trời thiên nhiên
Chỉ là niềm vui, hoa xinh tươi
Và phố xá tương lai
Quên đi thời lệ rơi.
|
Chúng tôi cũng đọc một bài thơ của một tiểu đồng tu thọ nửa pháp 10 tuổi, tên là Soléanne.
Em tự viết bài này mấy hôm trước, rất thích hợp cho chủ đề của đêm ấy:
Thanh Hải, một vị Thiền Sư
Người đẹp nhất kêu gọi chúng ta
Là nguồn cội của tình thương
Ðã ngự trị rồi hôm nay...
Ôi, bao tháng ngày qua
Ðã khẩn khoản yêu cầu
Thôi chiến tranh
Trên quả đất...!
Và giờ đây...
Món quà này
Vô tận
Cám ơn Ngài!!!
Như câu cuối của "Bài thánh ca cho nhân loại đại đồng", chúng ta muốn quên đi thời gian đầy
nước mắt, nhưng giờ là lúc rơi giọt lệ mừng!