Người Hùng Thầm Lặng

Do Thanh Hải Vô Thượng Sư
(Tặng tất cả những cảnh sát viên tốt)
Nguyên tác tiếng Anh: “The Quiet Hero”


Trong cơn gió của mùa đông hàn lạnh
Anh trang nghiêm, như cổ tượng uy nghi
Sóng đại dương cuồn cuộn giạt lùi đi
Thầm khuất phục lòng can trường vô ngã!
Dưới cơn nóng giữa trưa nồng tháng hạ
Vẫn tươi cười xoa dịu tiếng than van
Nắng rực hồng không sánh dạ kiên gan.
Trong cao điểm giờ giao thông hỗn loạn
Đôi tay anh ân cần từng chỉ dẫn
Nào mong cầu lời cảm tạ tri ân.


Khi tôi quên chậm lại nơi phố thị
Anh dặn dò giữ tốc độ an toàn.
Lúc nửa đêm tôi lạc khóa bên đường
Anh mở giúp và tươi cười: “Về nhé!”
Khi lạc lối giữa dòng xe muôn rẽ
Anh dẫn đường đưa về đến tận nơi.
Tiếng nước tôi anh bập bẹ đôi lời
Ồ! Dễ mến! Dù sao anh đã gắng...


Cứng rắn với kẻ dữ
Ôn hòa với người hiền.
Dù phải thường đối phó
Với bề trong phủ định của nhân sinh
Ngạc nhiên thay, lòng anh hoài vững tin.
Bằng muôn cử chỉ ân cần
Anh để lộ tấm lòng cao đẹp!


Tôi còn nhớ
Lần đầu tiên gặp gỡ
Anh đưa tôi ra khỏi lòng đường
(Lần thứ hai tôi trượt ngã, bị thương
Khi thử xe gắn máy)
Anh lớn tiếng cùng nhân viên cứu cấp
“Nhanh lên, nhanh lên!
Cô ấy có sao không?
Cô ấy có sao không?”


Gương mặt anh
Tựa từ phụ âu lo
Phong thái anh
Như thiên thần từ ái
Gương mặt ấy tôi hằng ghi nhớ mãi.


Ồ vâng, tôi biết anh rõ lắm:
Nơi thị trấn xứ người
Nơi ngôi làng quê tôi
Nơi ngõ hẹp lúc tối trời
Nơi biển vắng ban mai...
Anh công tác một mình
Hay chỉ cùng Thượng Ðế!


Anh can trường ngày ngày thân dũng sĩ
Tranh đấu kiên cường chiến trận triền miên
Chống bạo hành, ngang trái oan khiên
Cứu giúp bao thân phần yếu đuối
Chở che người vô tội.
Anh không màng hy sinh
Giữ an lạc, thanh bình
Vì quốc dân anh
Và ngay cả vì những người xa lạ
Như tôi đây! “Chỉ một khách du hành...”


Với tư cách là người trong công chúng
Cảm phục anh đề tặng mấy vần thơ.
Nhân mùa Giáng Sinh này
Và đây món quà tặng thật đơn sơ
Lời ủng hộ chân thành thắt thành nơ
Gói ghém Tình Thương cùng tấm lòng Kính Phục.
Rồi những khi anh thấy lòng chùng bước:
Mỏi mệt với những phần tử bất hòa...
Bức thư này đôi khi xin nhớ đến
Biết được rằng công chúng mến yêu anh!
Chỉ là vì xã hội chẳng trọn lành!
Nhưng chúng ta cùng ra công bồi dưỡng...


Nay nhân mùa lễ lớn
Biết lấy gì tặng anh
(Một nhân viên... cảnh sát!)
Chân thành chúc anh mùa Giáng Sinh tươi đẹp
Khi năm cũ dần qua:
Nguyện chúc anh hạnh phúc mãi khai hoa
Cầu mong anh ngày tháng dài hoan hỷ.


Mong sao “kẻ xấu” không còn tồn tại
Nhưng dẫu thế nào
Ai cũng vui khi thấy người cảnh sát quanh đây
Bước uy nghi, vóc tuấn tú, giọng oai nghi
Trong đồng phục tượng trưng niềm che chở.
Hiên ngang, chính trực, khiêm tốn, can trường
Anh hiện thân một Người Hùng Thầm Lặng
“Tôi yêu công việc của mình” (*)
Và mọi người yêu anh

(*) Lời của một nhân viên cảnh sát mà Thanh Hải Vô Thượng Sư
đã gặp trên đường phố ở Monaco.