Tận gốc rễ của Thiên Chúa giáo
là lòng từ bi của thuyết ăn chay

Do Ban Báo chí Hoa Kỳ (nguyên văn tiếng Anh)


Dựa trên những tài liệu lịch sử và khảo cứu của nhiều học giả Thiên Chúa giáo, Chúa Giê-su và những người Thiên Chúa giáo đầu tiên là những người ăn chay. Nhiều người tin rằng Chúa Giê-su là một thành viên trong nhóm Nazarene, một nhóm người Essene sống gần đỉnh núi Carmel tại Do Thái. Người Essene là một trong những giáo phái chính thuộc thế kỷ thứ nhất của Palestine. Hội viên mặc áo trắng và theo phép trường chay.

Theo sử gia Tòa Thánh thế kỷ thứ 4, Epiphanius, và triết gia Do Thái Philo, thì người Essene là những người Do Thái đã giữ tất cả những truyền thống và giới luật của Do Thái, và không bạo động đối với tất cả các loài sinh vật. Họ xem việc ăn thịt hay hy sinh thú vật là điều bất hợp pháp. Là một thành viên của nhóm này, Giê-su chắc chắn phải là người ăn chay, giống như anh em của Ngài là James (Jacob) và tất cả các đệ tử của Ngài.

Quyển Kinh chính của người Essene là Phúc âm của Mười hai Vị Thánh (Gospel of the Holy Twelve), còn được biết đến qua tên Phúc âm của Nazarene (Gospel of the Nazarenes). Ðây là quyển phúc âm được nhiều bình luận gia của Tòa Thánh thế kỷ thứ nhất đề cập, diễn tả và trích dẫn. Tuy nhiên, quyển kinh cổ này đã được dấu đi hàng trăm thế kỷ tại một ngôi chùa Tây Tạng, và cuối cùng đã được khám phá vào năm 1888. Nhiều vị linh mục tôn kính của Tòa Thánh và nhiều học giả thời nay đã tuyên bố rằng, Phúc âm của 12 vị Thánh là quyển Phúc âm nguyên thủy đã từng bị mất tích. Theo truyền thuyết, Phúc âm này đã được viết bởi 12 vị tông đồ ngay sau cái chết của Chúa Kitô, và tất cả những quyển Phúc âm tóm tắt đều dựa trên nguyên bản này. Kinh Tân Ước của nguyên bản này cũng đề cập rằng Giê-su là người trường chay tinh khiết.

Trong Kinh Tân Ước hiện tại, có một câu chuyện về việc Chúa Giê-su ban bánh mì và cá cho 5 ngàn người (Mark 6:31-44). Theo câu chuyện dưới đây từ Bản Phúc âm của 12 vị Thánh, thực phẩm này chỉ bao gồm bánh mì và nho mà không có cá. Chúa Giê-su đã ban cho 5 ngàn người 6 ổ bánh mì và 7 chùm nho.

(Phúc âm của 12 vị Thánh, Bài đọc XXIX, 1-8)

1. Và bữa tiệc Lễ Quá Hải (Passover) gần đến. Những vị tông đồ và bằng hữu tụ họp để gặp Chúa Giê-su và kể cho Ngài tất cả mọi chuyện, những điều họ đã làm và những điều họ đã dạy. Và Ngài nói với họ: "Hãy đến nơi vắng vẻ và nghỉ ngơi một thời gian." Bởi vì có nhiều người đến và đi, và họ rất thưởng thức việc ăn uống.

2. Và họ bỏ đi vào nơi vắng vẻ một mình. Và người ta thấy họ bỏ đi, và nhiều người biết Ngài, và đi theo, rời khỏi những thành phố, và họ đi khỏi, để cùng tụ họp với Ngài.

3. Và Giê-su, khi Ngài đến, thấy nhiều người, và cảm động với lòng từ ái dành cho họ, bởi vì họ giống như là đàn cừu không có người chăn.

4. Và ngày đã hết, và đệ tử Ngài đến nói với Ngài: "Ðây là một nơi vắng vẻ, bây giờ thời gian đã qua. Xin hãy gửi họ đi, để họ về miền quê, vào những ngôi làng, để mua bánh mì, vì họ không có gì để ăn".

5. Ngài trả lời họ rằng: "Quý vị hãy cho họ thức ăn." Và họ nói với Ngài: "Chúng con có nên đi mua 200 xu bánh mì cho họ ăn không?"

6. Ngài nói với họ: "Quý vị có bao nhiêu ổ bánh mì? Hãy đi xem". Và khi họ biết, họ nói: "Có 6 ổ bánh mì và 7 chùm nho". Và Ngài chỉ thị họ, bảo mọi người ngồi xuống mỗi nhóm 50 người trên cỏ. Và họ ngồi xuống từng nhóm 100 và 50 người.

7. Và khi Ngài lấy 6 ổ bánh mì và 7 chùm nho, Ngài nhìn lên thiên đàng, và gia trì, rồi bẻ những ổ bánh, và nho, và đưa cho đệ tử đặt trước mặt họ, và họ chia đều cho mọi người.

8. Và tất cả đều ăn no. Và họ lấy 12 rổ đầy những khúc bánh mì còn sót lại. Và con số người ăn những ổ bánh mì và trái cây gồm khoảng 5 ngàn người nam, nữ và trẻ em, và Ngài đã dạy họ rất nhiều điều.

Ðoạn dẫn trên chứng minh cho thấy câu chuyện nguyên thủy cho đám đông ăn không có cá trong đó.

Có vô số những trích đoạn trong Phúc âm của 12 vị Thánh trong đó Chúa Giê-su dạy mọi người hãy yêu thương thú vật và không ăn thịt. Thí dụ như:

Và một số người nói: "Vị này quan tâm đến tất cả mọi sinh vật. Chúng có phải là anh chị em của Ngài hay không mà Ngài yêu thương chúng như vậy?" Và Ngài nói với họ: "Ðây là những sinh vật đồng loại của quý vị trong gia đình vĩ đại của Thượng Ðế. Phải, chúng là anh chị em của quý vị, có cùng một hơi thở trong vĩnh cửu. Và bất cứ ai chăm sóc cho một trong những sinh vật này, và cho chúng ăn uống khi cần thiết, thì cũng như là chăm sóc cho Ta vậy. Và ai làm tổn thương một trong những sinh vật này, và không bảo vệ chúng khi chúng bị tổn hại, thì cũng như là làm tổn hại đến chính Ta. Vì những gì quý vị làm trong đời sống này, sẽ đến với quý vị trong đời sống kế tiếp". (Bài đọc XXXIV, 9-10)

Và một người hỏi: "Nếu có ai ăn thịt và uống rượu đến với chúng con, chúng con phải đối xử với họ ra sao?" Và Giê-su nói với họ: "Hãy để người này ở sân bên ngoài cho đến khi họ tự rửa sạch khỏi những điều xấu xa này; bởi vì cho đến khi họ nhận biết và sám hối những việc này, họ không xứng đáng nhận lãnh những bí ẩn cao quí hơn". (Bài đọc XCI, 8)

"Quý vị không được lấy mạng sống của bất cứ sinh vật nào để làm vui, hoặc vì lợi tức, cũng không được làm tổn thương chúng". (Bài đọc XLVI, 10)

"Quý vị không được ăn thịt, hoặc uống máu của bất cứ sinh vật nào bị giết, hoặc dùng bất cứ thứ gì mang đến sự tổn hại cho sức khỏe hoặc giác quan của mình". (Bài đọc XLVI, 12) "Quý vị phải quí trọng và bảo vệ những sinh vật yếu đuối, và những sinh vật bị áp bức, và tất cả những sinh vật bị đối xử tàn tệ." (Bài đọc XLVI, 18)

Một bản kinh khác, Phúc âm Hòa bình của Essene (The Essene Gospel of Peace), đã được khám phá vào năm 1923 trong văn khố của Tòa Thánh Vatican. Dưới đây là một vài trích đoạn những lời Giê-su chia sẻ với người Essene từ kinh điển này: "Không được giết hại", vì đời sống của tất cả mọi loài đều do Thượng Ðế ban cho, và điều gì Thượng Ðế ban cho, loài người không được lấy đi. Vì Ta nói thật với quý vị, từ một Mẹ sinh ra tất cả những loài sống trên mặt đất. Vì vậy, kẻ nào giết hại, là giết hại anh em mình. Và Ðất Mẹ sẽ quay đi không nhìn đến họ, và sẽ rút bỏ nguồn sống ra khỏi họ. Và họ sẽ bị những thiên thần của Ngài từ chối, và quỉ vương sẽ sống trong thân thể của họ. Và thịt của những thú vật bị giết trong thân thể họ sẽ trở thành nấm mộ của chính họ. Vì Ta nói thật với quý vị, kẻ nào giết, là tự giết mình, và kẻ nào ăn thịt thú vật bị giết, là ăn sự chết. Vì trong máu họ, tất cả những giọt máu thú vật sẽ biến thành chất độc; trong hơi thở của họ là hơi thở hôi thối của chúng; trong thịt da họ là thịt da sôi sục của chúng; trong xương của họ là xương của chúng; trong ruột của họ là ruột hư hoại của chúng; trong mắt họ là mắt đóng vảy của chúng; trong tai họ là tai có chất sáp của chúng. Và sự chết của chúng sẽ trở thành sự chết của họ.(Quyển 1)

Không được giết hại, cũng không ăn thịt những con mồi vô tội của quý vị, để đừng trở thành nô lệ cho quỉ vương. Vì đó là con đường của sự đau khổ, và dẫn đến cái chết. Hãy làm theo ý chỉ của Thượng Ðế, để các thiên thần của Ngài sẽ phụng sự quý vị trong sự sống. Vì vậy, hãy tuân theo lời của Thượng Ðế: "Hãy xem, Ta đã cho các ngươi tất cả những cây có hạt, có mặt khắp nơi trên trái đất, và tất cả những cây cối, trong đó có trái của những cây có hạt; đó là thức ăn của các ngươi. Và đối với tất cả những thú vật trên mặt đất, và tất cả những loài chim trên không, và tất cả những loài bò sát trên mặt đất, nơi nào có hơi thở của sự sống, Ta cho chúng thảo mộc xanh để làm thức ăn. (Quyển 1)

Nhưng Ta nói với các ngươi: "Không được giết con người và thú vật, cũng không giết thức ăn đi vào trong miệng của các ngươi. Vì nếu các ngươi ăn những thức ăn tươi, chúng sẽ khiến cho các ngươi tươi tốt, nhưng nếu các ngươi giết thức ăn của mình, thức ăn bị giết cũng sẽ giết các ngươi. Bởi vì sự sống chỉ đến từ sự sống, và từ cái chết luôn luôn sinh ra cái chết. Bởi vì tất cả những gì giết thức ăn của các ngươi, cũng sẽ giết thân thể các ngươi. Và tất cả mọi thứ giết thân thể các ngươi cũng sẽ giết linh hồn các ngươi, và thân thể các ngươi sẽ trở thành thức ăn mà các ngươi ăn vào, thậm chí linh hồn các ngươi, cũng vậy, sẽ trở thành những điều các ngươi nghĩ. (Quyển 1)



Tại sao một số những giáo lý của Giê-su trong Thánh Kinh Essene bị loại bỏ hoặc bị sửa đổi trong Thánh Kinh?

Tại sao Thiên Chúa giáo về sau bỏ cội rễ ăn chay nguyên thủy?

Theo ông Steven Rosen đã viết, trong quyển sách Thực phẩm cho Linh hồn (Food for the Spirit): "Những vị linh mục Thiên Chúa giáo thời đầu tiên đã theo phép ăn không thịt... nhiều nhóm Thiên Chúa giáo thời đầu tiên ủng hộ cách sống không dùng thịt. Thật ra, trong các bài viết của Tòa Thánh thời trước đã cho thấy sự ăn thịt không được chính thức cho phép cho đến thế kỷ thứ 4, khi Hoàng đế Constantine quyết định rằng, bản dịch Thiên Chúa giáo của nhà vua sẽ trở thành bản dịch của tất cả mọi người. Từ đó, suy diễn rằng Thánh Kinh cho phép ăn thịt đã trở thành tín điều chính thức của đế quốc La Mã, và những người Thiên Chúa giáo ăn chay phải tu hành trong bí mật, bằng không họ sẽ bị kết tội phản giáo và bị giết. Có nguồn tin rằng Constantine đã đổ chì nấu chảy vào cổ họng của họ nếu họ bị bắt được".

Một số đoàn thể tuyên bố rằng nguồn gốc tâm linh của họ là từ nhóm Essene cổ xưa, và thành viên hiện tại của những nhóm này cho rằng họ là người Essene đều tin rằng 27 quyển sách hiện được gọi là Thánh Kinh Tân Ước, và thậm chí một số bản dịch những quyển phù hợp với quy tắc giáo hội đã bị sửa đổi để cắt bỏ những đoạn nói về luân hồi, khía cạnh nữ tính của Ðấng Thiêng Liêng và phép ăn chay. Những nhóm này đã dùng Thánh Kinh Nazarean của người Essene, Kinh Tử Hải (The Dead Sea Scrolls), bản thảo từ thư viện Nag Hammadhi và những phúc âm được khám phá lúc gần đây để làm căn bản cho niềm tin của họ.

Dù rằng Thánh Kinh không được hoàn toàn, và có nhiều điểm mâu thuẫn về ăn thịt và ăn chay đòi hỏi sự nghiên cứu kỹ lưỡng hơn, vẫn còn vô số những đoạn nói về ăn chay. Dưới đây là một số thí dụ từ bản Thánh Kinh của vua James (King James):


KINH CỰU ƯỚC

Và Thượng Ðế nói, Hãy xem, Ta cho các ngươi tất cả những thảo mộc có hạt, hiện diện trên khắp mặt đất, và tất cả cây cối, trong đó là trái của những cây có hạt; đối với các ngươi đó là thức ăn. Và đối với tất cả những thú vật trên mặt đất, và tất cả những loài chim trên không, và tất cả những loài bò sát trên đất, những nơi nào có sự sống, Ta ban cho chúng tất cả những thực vật xanh làm thức ăn; và đó là vậy. (Sáng Thế Ký 1:29-30)

Nhưng thịt có sự sống từ đó, có máu từ đó, các ngươi không được ăn. (Sáng Thế Ký 9:4) Không được giết hại. (Exodus 20:13)

Tốt hơn là một bữa ăn tối gồm những thực vật có tình thương, hơn là một con bò nhốt chuồng có sự thù hận (Proverbs: 15:17) Ðừng tụ họp với những người nghiện rượu; đừng nhóm họp trong những kẻ ăn thịt phóng đãng. (Proverbs 23:20)

Những hy sinh vô số của ngươi cho Ta có lợi ích gì? Thượng Ðế nói: Ðầy những cống hiến thịt cừu chín và mỡ của thú vật; và Ta không ưa thích máu của loài bò, hoặc của cừu con, hoặc của dê đực. Và khi ngươi đưa tay ra, Ta sẽ dấu mắt không nhìn ngươi: Khi ngươi cầu nguyện, Ta sẽ không nghe: tay ngươi đầy máu. Hãy tự rửa sạch, hãy tịnh hóa chính mình; hãy bỏ đi hành động xấu xa của ngươi trước mắt Ta; Hãy chấm dứt làm chuyện độc ác. (Isaiah 1:11, 15-16)


KINH TÂN ƯỚC

Thịt cho bụng, và bụng cho thịt; nhưng Thượng Ðế sẽ hủy diệt cả hai (1 Corinthians 6:13) (Giê-su nói) Ta sẽ có tình thương, nhưng không phải sự hy sinh (Matthew 9:13 & 12:7) (Thánh Paul, một trong những đệ tử của Chúa Giê-su, trong một lá thư gửi người La Mã): Cả ăn thịt lẫn uống rượu đều không tốt, và cũng không tốt khi dùng bất cứ gì khiến cho anh em chúng ta phải té ngã, hay tổn thương, hay bị làm cho yếu đuối. (Romans 14:21)

Nhiều học giả Thiên Chúa giáo kết luận rằng ăn chay là việc đạo đức thích hợp với tinh thần giáo lý Ki-tô. Nhiều đoàn thể Thiên Chúa giáo từ thời Chúa Ki-tô đã thực hành phép ăn chay, trong số những đoàn thể này, nhóm Cơ Ðốc Phục Lâm có lẽ là tổ chức được biết đến nhiều nhất.

Qua lịch sử, nhiều người Thiên Chúa giáo đã trở nên có ý thức về thói quen ăn thịt độc ác không giống với tinh thần Ki-tô giáo. Hiện tại, nhiều người Thiên Chúa giáo đã ăn chay theo một cách sống nhân ái và từ bi.