Chúng ta không bao giờ biết
ai là ai



Thanh Hải Vô Thượng Sư kể, Los Angeles, California,
ngày 31 tháng 8, 1997 (nguyên văn tiếng Anh)
Băng thâu hình số 589
Có một lần, Ðức Phật đi khất thực. Nhưng một người đàn ông giàu có đuổi Ðức Phật đi và mắng Ngài. Ðức Phật nói: "Ông là một vị ‘Phật’ rất vô minh! Ông kết hôn với mẹ của mình, và ông ăn thịt cha của ông, vậy mà còn đứng đó la tôi". Người chủ nhà rất bối rối không hiểu, liền xin được giải thích.

Thế nên Ðức Phật nói với ông: "Người vợ mà ông đang có hiện giờ là mẹ ông trong kiếp trước. Con heo ông đang ăn bây giờ là cha của ông trong kiếp trước, và con chó là bà nội của ông trước kia. Thế mà ông đá con chó, ăn thịt cha của ông và ngủ với mẹ của ông. Vậy thì ông nghĩ sao?" Khi Phật nói thế, bất chợt người chủ nhà nhận ra đó là sự thật. Ông trở nên sám hối và theo Ðức Phật sau đó.

Vì thế, chúng ta không bao giờ biết ai là "ai". Nhưng tốt hơn là chúng ta không nhận ra hay không biết gì nhiều về tiền kiếp. Bởi vì thật sự đó chỉ là năng lực còn sót lại; không phải cùng một thân thể. Lực lượng của từ trường còn sót lại, năng lực của dục vọng và những nguyện ước chưa hoàn thành trong tiền kiếp của người đó còn sót lại, trong một thân thể khác. Vậy thật ra, đó là mẹ của chúng ta, nhưng cũng không phải. Quý vị hiểu ý tôi không? Ðó là mẹ của chúng ta, nhưng không phải, bởi vì khi bà tái sinh, bà đã hòa lẫn với một loại năng lực khác. Còn một cái gì sót lại, nhưng một cái gì mới. Và thân thể cũng khác nữa.

Cho nên đừng làm phức tạp cuộc sống bằng cách xen vào quá khứ hoặc tương lai. Hãy để tự nhiên! Hiện tại mình có gì tức là mình có đó.  


<< >>
Giới thiệu trang này đến bạn