Sư Phụ Khai Thị

 

 

 

Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị tại Trung Tâm Tây Hồ, Formosa
Ngày 3 tháng 11, 1995 (Nguyên văn tiếng Anh)


Hãy hy vọng và dạy dỗ trẻ con bằng cách noi gương tốt. Hãy để cho chúng can đảm, nói thẳng và thành thật. Ðó là bổn phận của quý vị; quý vị phải là những tấm gương sáng cho chúng noi theo.

Trẻ con học rất nhanh nhiều điều xấu trong trường. Bởi vì có những thầy cô không phải lúc nào cũng dạy đúng theo luân thường đạo lý, và có những người bạn học không phải lúc nào cũng là những tấm gương tốt cho con trẻ noi theo. Một số các em nhỏ ở đây tôi gửi ra trường. Nhưng trước khi đi học, chúng ngọt ngào, dễ thương hơn, trầm tĩnh hơn và biết nghe lời hơn. Sau khi đi học mấy năm, chúng trở thành khác, không vâng lời bố mẹ nhiều như trước. Ðôi khi còn cãi lại bằng lời nói hoặc bằng cử chỉ một cách rất là hung bạo. Thấy mà giựt mình.

Nhưng tôi không thể bảo chúng đừng đi học. Nếu làm vậy, người ta sẽ nói tôi không cho trẻ em đi học, chúng tôi sẽ bị rắc rối nhiều hơn. Nhưng nếu tôi cho chúng ra trường thì chúng ta chỉ có một người, chúng nó ở trong trường cả ngày. Khi về nhà bận làm bài vở rồi sau đó đi ngủ. Thành thử thời gian với cha mẹ ít hơn thời gian với bạn bè. Ðó là vấn đề con trẻ ngày nay. Khi một đứa học điều gì sai, những đứa khác theo sau. Nếu không theo thì rất khó khăn cho chúng, trừ khi chúng thật can đảm, thật thông minh. Bởi vì nếu không theo tất cả những đứa kia, những đứa khác trong trường sẽ ăn hiếp bắt chúng phải theo. Hoặc đôi khi làm chúng mắc cở mà phải theo điều sai. Bởi vì chúng nói rằng: "Mày chưa đủ làm con trai. Nhìn mày kìa, hay quá ta! Mày không biết gì cả! Không biết con gái, không biết ma túy, không biết hút thuốc. Mày không biết gì cả! Tụi tao cái gì cũng biết. Dở quá, không can đảm gì cả. Mày là a..." Tụi nó sẽ kêu thằng kia là ỔthỏỖ, là ỔdếỖ chẳng hạn vậy. Thế là cậu bé bị chạm tự ái rồi dần dần, không sớm thì muộn cũng phải nhập vào bọn chúng.

Thành ra, trẻ con vốn không xấu, nhưng khi gửi vào trường chúng lại trở nên khủng khiếp, thành lưu manh du đãng. Chúng trốn tội bằng bất cứ cách nào bởi chúng là vị thành niên, không bị bỏ tù, không bị xử tử, không thể bị trừng trị nặng nề. Có những đứa biết như vậy. Nếu đọc báo quý vị sẽ thấy. Thậm chí chúng còn tuyên bố rằng: "Chúng tôi làm gì cũng được vì chúng tôi là vị thành niên. Chúng tôi biết chúng tôi sẽ không bị ở tù nhiều. Chúng tôi biết không ai có thể phạt chúng tôi quá nặng. Chúng tôi có thể thoát tội dù làm bất cứ điều gì, ngay cả giết người!" Ngày nay, học trò mang súng, mang dao tới trường hăm dọa thầy cô. Vậy mà vẫn không có nhiều người giải quyết cho chuyện đó. Chúng tụ lại với nhau trở thành rất mạnh, nhưng chúng chỉ là vị thành niên. Luôn luôn có những lý do như vậy.

Cho nên chúng ta đang cho con cháu ngày nay một thế giới rất là khủng khiếp. Có quá nhiều tự do. Trẻ con ngày nay có nhiều tiền, thời gian và rất nhiều dụng cụ giúp chúng học hành. Thành ra, chúng học rất lẹ, cho nên có rất nhiều tự do và thời giờ rảnh rỗi. Nếu đụng chúng nó, người ta nói: "Ồ, hành hạ trẻ con!" Thế là quý vị gặp khó khăn nhiều hơn nữa. Thật sự có những cha mẹ sợ con cái vì con cái về nhà đánh đập họ, ăn hiếp đòi tiền, đòi đủ thứ. Thậm chí người ta có cả "Hội Phụ Huynh Bị Lạm Dụng". Nhiều quốc gia có hội này.

Trang Kế

Những Ðề Tài Liên Hệ
Trao Ðổi Ðạo Ðức Ngày Từ Khi Còn Nhỏ
Mỗi Gia Ðình Chăm Chỉ Tu Hành, Mọi Người Ðều Thánh Thiện
Lời Pháp Cam Lồ
Giáo Lý Chọn Lọc