Sư Phụ
Khai Thị

~ Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị tại Trung Tâm Triệu Tập Fresno, California, Hoa Kỳ
Ngày 23 tháng 6, 2001 (Nguyên văn tiếng Anh)

 

Hôm nay chúng tôi tới đây là để giới thiệu đến quý vị Vô Thượng Sư Thanh Hải. (Sư Phụ và mọi người cười) Ðó cũng là một vinh dự đối với tôi bởi vì Ngài rất là vĩ đại. Mỗi lần gặp khó khăn, quý vị chỉ cần bảo là Ngài sẽ chỉnh đốn lại cho, không cần biết đó là vấn đề gì. Ngài là "Người giải quyết". Thanh Hải có nghĩa là biển tình thương, Vô Thượng Sư có nghĩa là Thượng Ðế. Tôi cũng rất lấy làm vinh hạnh làm việc cho Ngài. Tôi là một trong những quản lý viên của công ty này, và chúng tôi có rất nhiều nhân viên luôn luôn sẵn sàng làm việc không công bất cứ lúc nào, được yêu cầu hay không được yêu cầu. Công ty này ngộ lắm. Nhân viên xin làm việc không công! Ở đây tôi được nhiều người yêu mến, có lẽ quý vị cũng vậy; tôi không biết.

Ông chủ hay nói: "Không, không, không... có thể, có lẽ..." Nhưng ông chủ thật sự thì hay nói "ừ", ngay cả trước khi chúng ta làm việc gì. Nhưng viên quản lý thì lại lười, làm việc lâu rồi quá bảo đảm, quá nhiều lương, cái gì xảy ra cũng tốt, làm việc lâu năm. Bây giờ địa vị tốt rồi, thành ra viên quản lý này lười giống như nhiều người quản lý khác. Ồ, đừng nói lại với ông quản lý trung tâm triệu tập này. Họ khác.

Thôi được, hãy trở lại Vô Thượng Sư Thanh Hải. Ngài là người rất giỏi; đôi khi Ngài là "Ông". Vị đó thay đổi hoài hoài từ "Bà" sang "Ông". Có khi thấy Ngài giống như bà già hay ông già râu dài. Có khi Ngài giống như một cô gái trẻ, một nàng công chúa, một vị vua đẹp, hoàng hậu đẹp, một đứa bé xinh... Ngài đổi đủ mọi hình dáng mỗi khi cần giúp người nào đang gặp khó khăn. Sở dĩ họ bị khó khăn là bởi vì họ không biết cách tiếp xúc trực tiếp với Ngài Vô Thượng Sư đó. Tôi tới đây là để chỉ cho quý vị biết cách câu thông trực tiếp với Ngài mỗi ngày mà không cần điện thoại AT&T, không cần mạng lưới.

Sư Phụ thấy một sư huynh đang ngồi ghế xa lông sửa soạn đi xuống khán đài. Ngài quay về phía đó mời anh ta ở lại, và nói rằng: Tôi rất vui sướng có người bầu bạn. Hôm qua trong khách sạn tôi thấy cô đơn. Tôi ghét phòng khách sạn -- cô đơn, hành lang dài, không người nói chuyện. Mỗi lần bước ra là chỉ thấy cửa, cửa, phòng, phòng. Một trong những lý do mà tôi không thích đi xa là vì tôi ghét phòng khách sạn. Trong đó cô đơn lắm. Nhưng linh hồn không cô đơn, chỉ có đầu óc là cô đơn, bực bội. Nhiều khi nó có mùi. Nếu vô tình được căn phòng không hút thuốc thì cũng đỡ. Nếu không thì không tốt.

Cho nên cũng tốt là tôi ngồi thiền. Tôi ngồi thiền ở trong đó rồi đi "cái rụp" tới chỗ khác, bỏ khách sạn này lại. Nhưng chúng ta vẫn phải trả tiền. (Sư Phụ cười). Chứ không phải đi nơi khác là phòng đó được miễn phí. (Mọi người cười) Thành thử, nếu thiền pháp môn này, chúng ta cũng có thể ở ít nhất hai chỗ trong cùng một lúc. Một chỗ là Ðịa Cầu và chỗ kia là tinh cầu trên thiên đàng. Quý vị có thể ở cả hai chỗ trong cùng một lúc. Sau này, nếu tu hành tiến bộ hơn nữa, quý vị có thể ở nhiều nơi trên cùng một tinh cầu và ở nhiều tinh cầu trong một vũ trụ, cùng một lúc, mà vẫn hiện hữu ở tinh cầu này. Quý vị phải tốn tiền khách sạn, nếu ở khách sạn. Quý vị có thể để thân thể của mình ở đó, nhưng vẫn phải trả tiền. Thân thể này mỗi ngày rất tốn kém. Từ khi sinh ra cho tới lúc tôi lớn lên như vầy (Sư Phụ chỉ tay), ý nói, tôi không lớn được bao nhiêu nhưng vẫn có, cho tới khi lớn khôn, rất nhiều, rất nhiều thời giờ, tiền bạc, công lao, và sức lực bỏ ra vì thân thể này! Cũng may là tôi được một hãng tốt mướn, và làm việc cũng giỏi. Thành ra cũng không phí thức ăn. (Sư Phụ cười).

Trang Kế

Vào Lữ Quán Vĩnh Hằng Trên Thiên Quốc
*
Người Giải Quyết Và Các Thiện Nguyện Viên
*
Tất Cả Chúng Ta Là Con Thượng Ðế
*
Tu Ðúng Lúc Rất Là Quan Trọng
*
Nguồn Cội Của Tình Thương
*
Khách Sạn của "Ðời" Không Bền Lâu
*
Không Ðể Kho Tàng Ở Trái Ðất Mà Ðể Ở Thiên Ðàng
*
Vấn Ðáp: 1, 2, 3