Sư Phụ
Khai Thị

Vấn: Thưa Sư Phụ, con biết là mình được uống sữa, ăn pho-mát, nhưng ở đây bên Mỹ, bò bị đối đãi tàn nhẫn. Sữa có chứa kích-thích-tố tăng trưởng và nhiều pho-mát làm bằng dạ dày của bò chết. Chúng ta nên ăn chay không sữa không?

Sư Phụ: Nếu được. Lâu lâu một lần không sao; đừng cuồng tín quá, nhưng nếu sống được như vậy cũng không sao.

Vấn: Thưa Sư Phụ, vợ con đã ăn chay được một năm, nhưng từ khi mang thai vợ con lại thèm thịt và trứng. Vậy vợ con nên làm sao?

Sư Phụ: Hỏi bà ta. Người đó là đệ tử hay không đệ tử? Ðang tu pháp Phương Tiện? Ðó chỉ là cái cớ, rồi đổ tội cho đứa nhỏ. Tội nghiệp nó! Bà ta mới tu pháp Phương Tiện thôi. Nếu bà không muốn ăn chay thì đừng ép. Mọi việc trong gia đình này đều là tình nguyện. Nếu sẵn sàng về Nhà thì tôi chỉ quý vị Con Ðường, làm sao để tới đó, phải tránh những gì trên cuộc hành trình để đi cho lẹ hơn, trôi chảy hơn. Nhưng nếu không cảm thấy sẵn sàng về Nhà thì quý vị muốn làm gì đó thì làm. Có thể ăn thịt, uống rượu, đi chơi bời, làm gì cũng được. Tất cả tùy quý vị. Tôi chỉ dạy những người nào muốn học. Nếu họ nghĩ họ chưa sẵn sàng, đối với tôi không sao. Cứ từ từ, không gấp gáp.

Vấn: Thưa Sư Phụ, con nghe Sư Phụ nói nhiều lần rằng khi chúng ta thọ Tâm Ấn, năm tới bảy đời cũng được cứu. Như vậy có phải là họ cũng được đưa lên cùng cảnh giới với người mà Sư Phụ truyền Tâm Ấn cho? Hay họ sẽ ở cảnh giới khác? Và người được truyền Tâm Ấn đi thăm họ có được không?

Sư Phụ: Chắc chắn là họ được lên, ở những cảnh giới khác. Còn tùy theo sự thành tâm của họ và nghiệp họ nặng như thế nào. Nhưng người Tâm Ấn được tự do. Người đó có thể đi thăm bất cứ ai, bất kỳ lúc nào, dù ở đâu, không thành vấn đề. ý nói là sau khi họ qua đời, hay ngay cả trong lúc họ còn sống, họ luôn luôn được đi thăm người nhà của họ. Về sau, họ luôn luôn được ở với nhau, dù cảnh giới khác hay không khác. Bởi vì quý vị sẽ hiện hữu ở những cảnh giới khác nhau, không phải chỉ có một. Cho nên, thí dụ như, cha mẹ quý vị ở cảnh giới a-tu-la, đẳng cấp thấp nhất trong tất cả cảnh giới, và quý vị ở cảnh giới sáng tạo, cao hơn một cấp, quý vị cũng có thể có mặt ở cảnh giới a-tu-la cùng một lúc, bởi vì dù đi đâu, quý vị sẽ được thêm một đẳng cấp nữa, nhưng cũng hiện hữu ở những cảnh giới khác, nếu muốn. Thành ra, cha mẹ quý vị cũng sẽ thấy quý vị luôn luôn ở đó, bên cạnh họ. Trong lúc đó, quý vị đang ở một cảnh giới cao hơn, và tất cả những người ở cảnh giới cao hơn đó cũng thấy quý vị. Cho nên không có cảm giác thương nhớ, thiếu vắng hay chia cách trên thế giới tâm linh. Nó khác với ở đây.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, sau khi khai ngộ và đạt được đẳng cấp của Chúa và Phật, còn đẳng cấp nào cao hơn để học không?

Sư Phụ: Còn chứ, còn chứ, còn những đẳng cấp cao hơn nhiều. Ðây chỉ là đẳng cấp quả vị Minh Sư nói chung. Còn nhiều nữa, muốn đi đâu cũng có, cao hơn, thấp hơn, sao cũng được. Nhưng chứng ngộ được quả vị Minh Sư là được lắm rồi.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, Ngài nói rằng đường trên Thiên Ðàng được lát bằng vàng. Linh hồn có cần lầu đài ở thế giới bên kia không? Con nghĩ chỉ có nhục thể mới cần lầu đài. Vàng quý báu là vì nó không có nhiều ở thế giới này, nhưng ở Thiên Ðàng có quá nhiều, như vậy có còn quý nữa không?

Sư Phụ: Trên đó không có ai thèm vàng. Vô tình có vậy thôi. Nhưng như vậy không có nghĩa là họ muốn để vàng ở đó. Cảnh giới đó là như vậy; mọi vật đều đẹp, sáng, quý báu và mang ánh sáng, không như ở đây. Vàng ở thế giới đó tốt hơn thế giới này rất nhiều. Giống như một nhà giàu, quý vị tới đó thấy cái gì cũng giàu, cũng phong phú.

Vấn: Thưa Sư Phụ, Ngài nghĩ sao về việc cho các bộ phận trong thân thể sau khi chết?

Sư Phụ: Tôi chẳng nghĩ gì cả. Quý vị cho những gì quý vị có, những gì quý vị muốn cho. Ðâu có sao, cũng giống như cho tiền vậy.

Vấn: Tại sao Thượng Ðế để chúng ta làm kiếp con người, trải qua đủ mọi gian nan khổ sở để mà ngộ ra con người mình trong khi chúng ta vốn đã hoàn mỹ?

Sư Phụ: Ðó là vì chúng ta muốn vui. Quý vị thấy nhiều người giàu có, họ đi chơi, nghỉ hè, mỗi ngày, mỗi năm, hoặc đi hoài hoài. Thấy không, những người có biệt thự lớn, đầy tớ khắp nhà? Họ làm gì khi đi chơi? Ðôi khi họ mướn một cái nhà tranh nhỏ xíu như nhà người nghèo. Rồi họ đi ra chèo thuyền, chảy mồ hôi dưới nắng, trong khi ở nhà họ có tàu lớn trị giá cả trăm triệu đồng, có máy chạy vù tới mặt trăng, thí dụ vậy. Chúng ta muốn vui. Khi vui thì làm gì cũng không thành vấn đề. Chúng ta không nhận ra Bản Lai hoàn mỹ của mình cho tới khi xuống đây, ở thế giới không hoàn hảo. Nó là như vậy, để coi sự phản chiếu, để biết chính mình. Thế giới này được sinh ra là để chúng ta biết chính mình, biết Thượng Ðế. Giống như đàn bà được sinh ra để có sự khác nhau giữa đàn ông và đàn bà. Nếu không có sự so sánh, chúng ta sẽ không biết chính mình. Hiểu chưa? (Vỗ tay) Cũng giống như anh chàng nhà giàu kia, sau khi chèo thuyền, đổ mồ hôi dưới nắng, một tháng trời ở nhà tranh, cuộc sống sơ sài, anh ta sung sướng trở về lâu đài, sung sướng trở về với chiếc tàu, trở về với máy bay của anh và những tiện nghi, tất cả những cái làm cuộc đời dễ chịu.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, con không biết con đã sẵn sàng để về Nhà chưa. Con kính phục Sư Phụ và có ý muốn ngồi thiền và biết Thượng Ðế, nhưng đồng thời con cũng muốn phát huy tài năng, sự khéo léo, sức mạnh trong kiếp này. Như thế có phải con chưa sẵn sàng để về Nhà? Như thế có phải đẳng cấp của con chưa đủ để được truyền Tâm Ấn?

Sư Phụ: Không, không, quý vị nên yêu đời; như vậy tốt chứ, rất tốt; không nên đợi tới khi không còn sức mạnh, không còn tài năng, lực lượng, bị buồn bã, nghèo khổ, tật nguyền rồi mới tìm khai ngộ. Quý vị nên tìm khai ngộ khi tràn trề hạnh phúc và có đủ mọi thứ. Ðó là lúc tốt nhất. Như vậy có nghĩa là quý vị đang ở đẳng cấp rất cao, vì đã có tất cả những thứ này, có tất cả phước báu mà quý vị vẫn muốn thấy Thượng Ðế. Quý vị là thánh rồi đó.

Vấn: Thưa Sư Phụ, nếu một người được Tâm Ấn, sau đó tu ít rồi bỏ, mấy năm sau họ chết, vậy họ có đầu thai trở lại thế giới này hay là Sư Phụ sẽ đem họ lên?

Sư Phụ: Cái đó còn tùy vào vị Minh Sư và tùy theo người đó. Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư sẽ đem họ lên, nếu họ muốn. Không có gì Bà này không làm được, Bả hết xẩy! (Vỗ tay)

Vấn: Kinh Thánh (King James) nói rằng: "Trừ phi các con trở thành như trẻ nhỏ, các con không thể vào Thiên Quốc." Câu đó có nghĩa là gì?

Sư Phụ: Ðó có nghĩa là mỗi ngày chúng ta phải rửa sạch chính mình hết tất cả những thành kiến, rửa hết tất cả nghiệp chướng thấm đầy đầu óc, thân thể và tình cảm. Sau khi Tâm Ấn, Minh Sư sẽ rửa quý vị sạch sẽ, rửa bằng lửa, bằng sức gia trì, làm quý vị sáng, trong sạch, và thơ ngây như một đứa bé. Lúc đó và nhờ vậy quý vị sẽ thấy được Thiên Ðàng ngay lập tức.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, Ngài nói rằng nghiệp chướng là do mình tạo ra, do tiêu chuẩn đạo đức của mình, do những kinh nghiệm của mình. Vậy thì, nếu một người không có tiêu chuẩn về đạo đức thì nghiệp chướng của họ sẽ ít hơn, vì họ làm chuyện xấu nhưng không biết rằng họ xấu? Hoặc nếu một người không có trí nhớ và quên đi những hành động xấu của họ, như vậy có nghĩa là nghiệp của họ sẽ không nhiều nữa?

Sư Phụ: Lấy cớ đó rất hay! (Cười) Cứ đi cướp nhà băng rồi nói cảnh sát: "Tôi quên tôi đã làm gì rồi. Xin lỗi." Quý vị nghĩ cảnh sát sẽ tin hay sao, với dấu tay của quý vị, mặt mũi của quý vị trong máy hình? Lừa Thượng Ðế như vậy cũng hay nhưng khó lắm. Bất kể tinh thần như thế nào, tính nết ra sao, những gì chúng ta làm đều được ghi vào tiềm thức; không, không bao giờ mờ phai, trừ phi nó được chữa trị bằng lực lượng tu hành, trừ phi quý vị xóa bỏ nó từ bên trong tiềm thức. Chúng ta được cứu thoát khỏi vòng tội lỗi bằng cách đó, chúng ta được trở thành như trẻ thơ bằng cách đó, sau khi Tâm Ấn.

Vấn: Thưa Sư Phụ, nếu con không có hạnh phúc trong hôn nhân, con ly dị chồng được không? Làm sao biết được lúc nào nên ly dị?

Sư Phụ: Trời ơi! Nói chuyện với chồng chứ! Hai người phải đồng ý cùng một thứ, như vậy thì không sao. Ðó là nếu quý vị bắt buộc phải bỏ, nếu có mục đích tốt hơn, chứ không phải chạy trốn vấn đề, bởi vì người kế quý vị gặp có thể sẽ có vấn đề tệ hơn vậy nữa. Bởi vì tiền lời gia tăng, nghiệp chướng.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, khi đồng tu về nhà sau ba ngày bế quan, tại sao người ta thấy họ khác hoặc thay đổi?

Sư Phụ: Vì họ trong sạch hơn, thanh tịnh hơn, sáng hơn.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, trong lòng con có năm điều ước mà con muốn nó xảy ra. Con muốn được Sư Phụ gia trì để thành công trong đời. Một người có thể dự thiền quốc tế bằng linh thể không? Cái đó khác với dự bằng nhục thể như thế nào?

Sư Phụ: Tôi hiểu. Thế quý vị muốn ở nhà rồi nói rằng: "ồ, tôi sẽ tới đó bằng tấm lòng." Như vậy tiện quá! ý kiến rất hay! Kỳ sau quý vị tới đây, tôi chỉ cần nói: "Ta sẽ đến bằng tấm lòng, không cần xuất hiện trong nhục thể." Làm vậy có được không? (Không.) Quý vị tự trả lời lấy. Quý vị có ý kiến hay ghê, trời ơi là trời!

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, năm nay con 79 tuổi, và được gặp Sư Phụ ở Florida lần đầu đi thăm nước Mỹ; hôm đó là ngày may mắn nhất đời con. Cám ơn Sư Phụ. Con rất muốn được truyền Tâm Ấn dù họ nói con đã quá tuổi rồi. Con rất khỏe. Sư Phụ làm ơn cho con được truyền Tâm Ấn?

Sư Phụ: Quý vị có nhiều sức khỏe nhưng không nhiều thời gian. Ðừng ép tôi chuyện này. Nếu muốn học đại học thì phải có thời gian. Có những cái đòi hỏi thời giờ. Xin học pháp Phương Tiện đi; như vậy là tốt lắm rồi.

Vấn: Thưa Sư Phụ, con là một đệ tử từ Hoa Lục, con vô cùng sung sướng được gặp Sư Phụ trước khi trở về lại Trung Hoa, tất cả đệ tử Trung Hoa xin kính chúc Sư Phụ hạnh phúc và đẹp mãi mãi. Con có hai câu hỏi. Câu hỏi thứ nhất, nhiều người cũng hỏi câu này -- con đi theo Sư Phụ được không, vì con muốn truyền bá giáo lý tới người Tây Phương? Con mong mỏi được phục vụ nhân loài?

Sư Phụ: Quý vị cứ ở đó, nơi mình đang ở, phụng sự người trong gia đình và trong cộng đồng của mình, như vậy là phục vụ thế giới, như vậy là đi theo tôi. Ði theo không có nghĩa về thể xác mà đi theo cùng lý tưởng, cùng một hướng, rồi tất cả cũng sẽ tới nơi. Bởi vì nếu quý vị đi với tôi sẽ bị rất nhiều bất tiện; gia đình quý vị sẽ nhớ thương; xã hội quý vị sẽ thiếu một người làm việc chăm chỉ, có tài. Giống như cái nhà cần nhiều gạch để duy trì cấu kết của nó, nếu lấy một cục đi, mọi thứ sẽ trở thành khác. Hãy ở lại chỗ quý vị đang ở, là một thánh nhân.

Vấn: Thưa Sư Phụ, có phải Ma Vương và Giáo Chủ của Nghiệp Chướng làm việc với nhau để giữ con người dính chặt ở dưới này không?

Sư Phụ: Phải; họ là một và cũng cùng một thứ. Họ rất tốt, làm việc rất giỏi, làm quý vị càng quyết tâm muốn biết chính mình.

Vấn: Một người được truyền Tâm Ấn hôm nay có giúp được người thân bớt khổ đau ngay lập tức hoặc trong một thời gian ngắn không?

Sư Phụ: Chắc chắn rồi, tới một mức nào đó, ngay tức thì, vì quý vị không biết rằng rất nhiều thế hệ tổ tiên của quý vị đang được đưa lên cảnh giới cao hơn, ra khỏi địa ngục, ra khỏi đau khổ, mà quý vị đâu có biết. Hơn nữa, trong khi sống ở đây quý vị sẽ giúp vô số người.

Mục Lục

 

Vào Lữ Quán Vĩnh Hằng Trên Thiên Quốc
*
Người Giải Quyết Và Các Thiện Nguyện Viên
*
Tất Cả Chúng Ta Là Con Thượng Ðế
*
Tu Ðúng Lúc Rất Là Quan Trọng
*
Nguồn Cội Của Tình Thương
*
Khách Sạn của "Ðời" Không Bền Lâu
*
Không Ðể Kho Tàng Ở Trái Ðất Mà Ðể Ở Thiên Ðàng
*
Vấn Ðáp: 1, 2, 3