Sư Phụ
Khai Thị

Tất cả chúng ta ở dưới này rất khiêm tốn làm công việc loài người. Chúng ta làm việc trần gian giỏi quá, vô tình quên rằng mình không phải chỉ là loài người mà còn là những chúng sinh rất, rất là vĩ đại. Chúng ta chứa nguyên cả một vũ trụ, tuyệt đối có thể làm được bất cứ gì mình muốn, bất cứ giờ phút nào trong ngày. Bất chấp chúng ta là ai, da màu gì, làm nghề gì, già trẻ như thế nào và ở nơi đâu, dù trong tù, trong một nước bị hạn chế hay một nước tự do như nước Mỹ, chúng ta vẫn làm được tuyệt đối bất cứ chuyện gì, bất cứ lúc nào, và gián điệp không bao giờ kiểm được bởi vì chúng ta làm việc bằng linh hồn. Thậm chí cũng không cần phải rời thể xác để làm những cái này. Nếu tu hành giỏi, chúng ta có thể vừa sinh hoạt ở thế giới này như là lái xe, đi mua sắm, trang điểm, rửa chén, cho chó, mèo ăn, lái tàu, cùng lúc vừa làm được nhiều ngàn triệu công việc khác đang cần tới lực lượng của chúng ta. Cho nên, nếu biết nhiều người bạn đang cần giúp đỡ, trong lúc khó khăn cần mình giúp một tay thì chúng ta luôn luôn bay được tới đó giúp đỡ họ bằng linh hồn. Họ cũng có thể nhìn thấy chúng ta; cùng lúc đó chúng ta cũng đang ở California đi chơi tàu thủy, thuyền buồm tại Santa Monica hay làm gì đó. Khả năng đó lúc nào mình cũng có. Chúng ta luôn luôn có và luôn luôn sẽ có. Không ai lấy được của mình. Nhưng chúng ta phải đòi nó lại, phải khám phá lại nó.

Chúng ta phải biết cách, không được để thời khóa biểu bận rộn của cuộc sống nhất thời làm cho mình mù, điếc, hoặc làm trái tim xui khiến chúng ta không trông thấy, không nghe thấy, không biết kiến thức thật qua con mắt thật, tai thật. Mỗi ngày cần phải để ra một chút thời giờ trong 24 tiếng đồng hồ, được bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Chúng ta cần phải để ra một chút thời giờ để mà nhớ lại sự huy hoàng của mình, để thể nghiệm những gì mà Kinh Thánh đã dạy, như là "Thiên Quốc ở trong các con." "Tất cả chúng ta là con Thượng Ðế." Kinh Phật cũng dạy rằng: "Phật Tính ở trong con. Mỗi chúng sinh đều là Phật." Nếu bận quá, chúng ta sẽ không sao nhớ nổi. Chúng ta chỉ nghe nói vậy thôi mà không thật tình biết nó nghĩa là gì. Một người chỉ nghe nói tới thành phố Sacramento hoặc Fresno, người kia đến tận nơi thăm, hai cái khác hẳn nhau. Cho nên, đa số chúng ta nghe nói mình là con của Thượng Ðế rồi bảo rằng: "À, tôi biết rồi. À, tôi cũng là Phật; tôi biết rồi." Nhưng chúng ta không biết thật sự, bởi vậy mà chúng ta đau khổ mỗi ngày, vì có một cái gì đó bên trong chúng ta đang khóc: "Hãy thả tôi ra; hãy để tôi là một Vĩ Nhân; hãy cho tôi được thật sự là tôi." Ðó là vị Phật bên trong chúng ta. Ðó là Thượng Ðế bên trong; đó là Ngài Vô Thượng Sư.

Khi đã biết Chân Tánh của mình rồi thì không vấn đề gì là không giải được, không cái chết nào có thể làm cho mình sợ, không hiểm nguy gì có thể đe dọa được chúng ta. Luôn luôn cảm thấy dễ chịu, an toàn, cảm thấy giống như Thượng Ðế, thiêng liêng, luôn luôn hạnh phúc, luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ bất cứ ai đang cần giúp đỡ về thể xác cũng như linh hồn. Giúp đỡ tâm linh là tốt nhất bởi vì khi quý vị giúp người nào về phương diện tâm linh, họ sẽ biết giúp đỡ chính họ rồi cũng chăm sóc được những nhu cầu vật chất của họ.

Lúc đầu có lẽ vị Sư Phụ -- Thanh Hải Vô Thượng Sư -- sẽ giúp quý vị khi nào cần thiết về thể xác hay tâm linh, nhưng về sau, quý vị sẽ tự giúp chính mình, rồi sau đó nữa, quý vị sẽ giúp tất cả những người khác. Cha mẹ của quý vị, ngay cả những người đã quá cố, ông bà, tổ tiên của quý vị, những người nhà tương lai của quý vị, tất cả sẽ được quý vị săn sóc. Ngày quý vị thọ Tâm Ấn là ngày họ được giải thoát; nếu họ đã ở một thế giới khác rồi thì họ sẽ được lên một cảnh giới cao hơn có tự do và kiến thức. Nếu họ đang ở địa cầu, họ sẽ được giúp bằng mọi cách vật chất mà tinh cầu này có thể giúp được. Và chính quý vị sẽ bước vào ngôi vị thánh nhân, trở thành một người có khả năng, một con người thật sự, một chúng sinh chính thật là chúng ta bởi vì mình không phải là thân thể này. "Con có biết con là Ðức Thánh Thần? Con có biết con chỉ là thánh đường, thân thể này chỉ là thánh đường của Chúa và Ðức Thánh Thần ngự trong con?"

Ai cũng đọc câu này trong kinh thánh; ai cũng đọc những điều này trong kinh điển nhưng trên thực tế không thể nghiệm được ý nghĩa của nó, rằng Ðức Thánh Thần ngự trong chúng ta. Ai là Ðức Thánh Thần đó? Ðó là Bản Lai của chúng ta, là Chân Ngã của mình. Ðó là một phần của Thượng Ðế, một phần của toàn cõi vũ trụ. Một khi biết được Ðức Thánh Thần này là chúng ta tự do, vĩnh viễn tự do. Tử thần không thể lấy linh hồn chúng ta được nữa. Khi nhắm mắt là xong xuôi công việc trần gian. Chúng ta được tự do bay bổng bất cứ nơi nào, trở về Quê Hương mình đã chọn trong toàn vũ trụ mênh mông. Chúng ta sẽ chọn sống ở đâu, thiên đàng nào, gần Quê Quán, gần bạn bè dòng họ, trong đời này hay trong đời sống tương lai hay quá khứ; chúng ta có thể chọn sống với họ hay chọn không sống với họ, nhưng đi thăm họ bất cứ lúc nào. Chỉ cần nghĩ tới họ thôi là đã tới nơi rồi. Không cần trả tiền máy bay như tôi phải trả để tới chỗ này. (Cười)

Ở thế giới này khác. Ở thế giới tâm linh, chúng ta tự do. Chúng ta tự do và rất vĩ đại! Bởi vậy nhiều khi thiền xong trở vào cái nhà tù nhỏ xíu này mà mình kêu bằng Ổthân thểỖ, chúng ta cảm thấy hơi buồn, đôi lúc rất là buồn. Nhưng ít ra mình cũng được trở lại cảnh giới đó mỗi khi có thời giờ; còn hơn là ngày nào cũng bị gò bó trong thân thể nhỏ bé này mãi mãi. Giống như ở tù và thỉnh thoảng có người bảo lãnh mình ra. Như vậy tốt hơn là ngồi hoài trong đó. Việc bảo lãnh này không tốn đồng nào; quý vị có thể tự mình bảo lãnh mình ra bất cứ lúc nào. Vì tôi có mặt ở đây ngày hôm nay, nên Ngài Vô Thượng Sư bảo rằng quý vị có thể thọ Tâm Ấn ngay thay vì phải đợi nhiều tháng. Không chắc gì chúng ta sống được tới ngày mai.

Trang Kế

 

Vào Lữ Quán Vĩnh Hằng Trên Thiên Quốc
*
Người Giải Quyết Và Các Thiện Nguyện Viên
*
Tất Cả Chúng Ta Là Con Thượng Ðế
*
Tu Ðúng Lúc Rất Là Quan Trọng
*
Nguồn Cội Của Tình Thương
*
Khách Sạn của "Ðời" Không Bền Lâu
*
Không Ðể Kho Tàng Ở Trái Ðất Mà Ðể Ở Thiên Ðàng
*
Vấn Ðáp: 1, 2, 3