Sư Phụ
Khai Thị

Vấn: Nếu con thọ Tâm Ấn hôm nay, nếu vì một lý do nào đó con không tu được hoặc ngừng tu, hậu quả xấu gì sẽ đến với con?

Sư Phụ: Không tu nữa là chuyện tệ hại nhất có thể xảy ra cho quý vị. Nếu cưới một người nào rồi quý vị ly dị người đó thì chuyện gì sẽ xảy ra? Quý vị ly dị!

Vấn: Thưa Sư Phụ, làm sao biết được mình tu hành có tiến bộ?

Sư Phụ: Quý vị sẽ biết. Quý vị sẽ biết, giống như khi lớn lên, quý vị biết rằng mình có lớn lên.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, có phải khai ngộ giống như sống một ý với Trời? Có phải giống như bỏ ý người và thuận ý Trời, sống theo ý của Thượng Ðế mà thôi?

Sư Phụ: Ừ, giống như vậy.

Vấn: Những điểm chính nào đã ngăn chặn chúng ta trên con đường khai ngộ?

Sư Phụ: Chính chúng ta. Khi muốn tu hành thì không một cái gì ngăn cản được chúng ta. Khi không muốn thì cái gì cũng có thể ngăn cản được.

Vấn: Thưa Sư Phụ, con theo đạo Công Giáo. Như vậy con vẫn giữ đức tin, thói quen, lời cầu nguyện của mình, và vẫn được truyền Tâm Ấn không?

Sư Phụ: Tôi cũng vậy! Tôi cũng theo đạo Công Giáo!

Vấn: Thưa Sư Phụ, nếu con thọ Tâm Ấn hôm nay, con vẫn nấu thịt cho con cái ăn có được không?

Sư Phụ: Ðược, nếu chịu được cái mùi đó một thời gian.

Vấn: Trong vũ trụ này có luật nhân quả, vậy có thể nào loại bớt được những sự sai quấy mà chúng ta đã gây ra?

Sư Phụ: Không, không làm được. Nhưng chúng ta có thể giảm bớt hậu quả của nó bằng sức mạnh và kiến thức tâm linh, và trong tương lai chúng ta có thể tránh lập lại những lỗi lầm như vậy.

Vấn: Thưa Sư Phụ, nếu con đã theo học một vị Minh Sư Zen Khai Ngộ, có gì khác giữa Sư Phụ và vị Thầy kia? Con có thể học nhiều thầy cùng một lúc và được tỉnh ngộ không?

Sư Phụ: Nếu có đủ thời giờ. Tôi không biết Thầy của quý vị khai ngộ như thế nào. Hãy hỏi ngài có đưa quý vị về cảnh giới cao nhất được không và ngài ở bên cạnh quý vị được suốt cuộc hành trình, từ đẳng cấp vật chất lên tới đẳng cấp tối cao hay không. Nếu được thì không cần phải tới đây. Nếu câu trả lời là không, thì phải tới đây cho lẹ.

Vấn: Thưa Sư Phụ, con đã từng thấy ví dụ của những vị thầy cho học trò thấy ánh sáng, âm thanh, và những người học trò đó không được hướng dẫn một cách đúng đắn. Những người này bị lạc lối, gần như là không còn biết gì nữa cả. Làm sao bảo đảm được sự hướng đạo của Ngài là tốt?

Sư Phụ: Quý vị có thể hỏi những người của tôi. Nếu họ khỏe là quý vị biết. (Vỗ tay) Nhìn quả thì sẽ biết cây, đúng không?

Vấn: Trong quyển sách "Câu Thông Với Thượng Ðế" họ nói rằng Trái Ðất là Thiên Ðàng. Chúng ta đang sống trong Thiên Ðàng và nếu nghĩ rằng mình phải lên Thiên Ðàng thì chúng ta đã đặt mình vào một đẳng cấp thấp, và không một chỗ nào để đi ngoại trừ ở đây. Cho nên, đây và Thiên Ðàng khác nhau ở chỗ nào, vì chúng ta được đặt ở đây là để thể nghiệm tất cả, những cái xấu, những cái tốt, phải vậy không?

Sư Phụ: Ừ, cái đó đúng. Nhưng quý vị biết Thiên Ðàng đây rồi sao? Quý vị ngồi đó thấy Thiên Ðàng được chưa? Nếu không được, tôi phải chỉ cách cho quý vị. Ðúng như vậy. Thiên Ðàng quý vị có thể thấy ngay đây, nhưng phải biết cách, ở đâu cũng thấy được -- trong cầu tiêu, trong máy bay, trong công viên, hay bất cứ nơi nào, trong chợ. Ðúng vậy. Nhưng phải biết nhìn chỗ nào. Bởi vậy tôi mới tới đây để chỉ cho quý vị. (Vỗ tay!!!)

Vấn: Thưa Sư Phụ, con là học sinh. Môn con học là y-tá và danh từ y-học. Con cần lấy lớp thí nghiệm sinh vật học để hoàn tất và tốt nghiệp khóa này. Chúng con giết súc vật và thảo mộc để thí nghiệm và so sánh. Giết súc vật là bạo lực. Con không thể chịu được khi nhìn bạn đồng học giết súc vật. Như vậy sự thiền định của con có bị ảnh hưởng không? Nó có ảnh hưởng công việc thiền định của con không? Con có phải đổi môn khác để tránh sát hại thú vật không? Con muốn học xong nghành này.

Sư Phụ: Nếu muốn học xong nghành đó thì quý vị đã tự trả lời cho mình rồi. Nếu không muốn giết thì không giết. Nếu bạn học giết thì đó là vấn đề của họ. Quý vị không thể hạn chế mọi người phải theo ý mình. Quý vị cứ làm những gì mình muốn. Cứ tiếp tục học môn đó. Nói họ quý vị không thích giết thú vật, chỉ nhìn thôi.

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, Ngài nghĩ sao về việc dùng các loại thuốc ảo giác để được thể nghiệm tâm linh?

Sư Phụ: Thuốc gì cũng chẳng phải là thiên nhiên. Mọi thứ quý vị cần đã có trong đây rồi (Sư Phụ chỉ vào mắt trí huệ). Cần thuốc làm gì? Con đường của tôi là để chỉ cho quý vị biết những gì quý vị đã có, chứ không phải là cộng thêm vô. Ở thế giới này chúng ta đã hoang mang lộn xộn đủ rồi, không cần bỏ thêm hoang mang nữa vào đầu, bộ máy của mình. Thuốc sẽ mang lại hậu quả không tốt sau này. Ai cũng biết rồi. (Vỗ tay)

Vấn: Nếu không có buồn thì làm sao thấy quý hạnh phúc trên Thiên Ðàng.

Sư Phụ: Chắc chắn như vậy, buồn đủ rồi, bây giờ tới lúc quý hạnh phúc.

Vấn: Pháp Quán Âm tương tự như Zen phải không? Con tu cả hai được không và vẫn có thể giác ngộ?

Sư Phụ: Sau một thời gian quý vị sẽ thấy là chỉ nên chọn một Pháp Quán Âm. Tôi đã tu đạo Zen rồi. Zen thật hồi xưa là Pháp Quán Âm đấy.

Vấn: Con trai của con sẽ thọ Pháp hôm nay, chồng con cũng vậy. Xin cho con bí quyết để giúp họ giữ giới luật.

Sư Phụ: Ồ, họ sẽ giữ chứ? Nếu phải cho họ bí quyết nữa thì còn gì nữa cho tôi làm không? Tất cả đã viết xuống rồi, nếu họ đã chọn làm như vậy thì họ sẽ giữ như vậy.

Q: Một người "clone" (được Ổsản xuấtỖ từ phòng thí nghiệm) hay bất cứ sinh vật nào được "clone" vẫn là sáng tạo của Thượng Ðế phải không?

Sư Phụ: Quý vị muốn tôi bị giết hay sao mà hỏi câu nhiều tranh luận gay go. Tôi sẽ để sự sáng tạo đó cho Thượng Ðế. Ðó là câu trả lời của tôi. Chúng ta đã có đủ thứ vấn đề đông dân, những khùng điên, bất hạnh trên địa cầu này chỉ vì những thất bại về kỹ thuật. Thành ra, tôi để quyền năng sáng tạo đó trong tay Thượng Ðế.

Quý vị muốn nghe chuyện cười nữa không? Không có tính cách tu hành nhưng cũng hợp. Nó ở trong Mạng Lưới. Tôi không muốn nhận làm tác giả của chuyện này. Một chuyện cười như vầy. Sau khi đọc thấy quá nhiều tin tức tai nạn máy bay, những vấn đề máy bay, nguy hiểm của máy bay, người ta bắt đầu ngán và đình công không muốn lên máy bay nữa; họ sợ quá rồi; sợ bị rớt, sợ bị nổ trong máy bay. Có một công ty, một nhóm khoa học gia dốc sức vào để chế tạo một loại máy bay không cần người lái, tất cả được điều khiển bởi điện tử, máy móc và máy điện tử.

Sau một thời gian rất lâu họ làm được chiếc máy bay này, và nó là máy bay đầu tiên chưa từng thấy. Tất cả hành khách sẵn sàng lên phi cơ. Sau khi phi cơ cất cánh, họ nghe một giọng nói tương tự như tiếng người phát ra từ máy điện tử, nói rằng: "Kính thưa quý vị, chào mừng quý vị đã lên chuyến bay đầu tiên được điều khiển bằng điện tử. Giờ đây sẽ không còn những thất bại gây ra bởi con người mà chúng ta thường lo lắng. Bây giờ mời quý vị hãy dựa lưng, ngồi thoải mái vì sẽ không còn gì sai chạy, sai chạy, sai chạy, sai chạy, sai chạy..." (Cười)

Vấn: Kính thưa Sư Phụ, làm cách nào để kiềm chế những tư tưởng xấu, không tốt nảy ra trong đầu?

Sư Phụ: Kệ nó. Hồi nó sẽ hết. Nếu cứ đánh nhau với những cái xấu đó, quý vị sẽ không còn thời giờ cho những cái tốt. Cho nên mỗi lần nghe hoặc mỗi lần nhận thấy tư tưởng nào trong đầu không tốt, chỉ cần thay vào đó tư tưởng tốt. Ði làm những việc tốt hơn, vui hơn và quên cái kia đi. Hoặc là trong lúc thiền tôi sẽ dạy quý vị làm cách nào để đánh đuổi vấn đề này.

Q: Thưa Sư Phụ, làm cách nào để lo cho côn trùng, ruồi bọ trong nhà nếu không được sát sinh? Chúng có thể gây bệnh, làm ô nhiễm quần áo, thức ăn.

Sư Phụ: Mình phải lo trước khi chúng vào nhà, không phải sau khi. Lúc đó thì hơi trễ. Nên rửa kỷ nhà cửa bằng nước và giấm, nửa này nửa kia. Như vậy sẽ diệt trùng, không có mùi, làm bay hết mùi; ý nói là nó sẽ làm trung hòa tất cả những mùi lôi cuốn sâu bọ. Cái gì có bọ thì rửa thật sạch một lần cho hết, để ra nắng, giũ nó ra, lau sạch mỗi ngày hoặc càng nhiều càng tốt với nửa giấm, nửa nước lã; có thể cho nhiều giấm hơn nếu được, nếu chịu được cái mùi của nó. Quý vị phải xịt khung cửa sổ, khung cửa ra vào bằng thuốc tránh bọ từ bên ngoài nhà, loại không có hại. Sau đó bọ sẽ không vào. Nếu không, chúng nó cứ vào hoài. Cần xịt thuốc đó mỗi tuần một lần hay thỉnh thoảng một lần thì chúng sẽ không vô. Cũng cần phải giữ thân thể rửa ráy sạch sẽ, vệ sinh. Như vậy nó sẽ không có chỗ sanh sôi nẩy nở trong nhà.

Vấn: Thưa Sư Phụ, có phải Trời đã định một đứa trẻ sinh ra sẽ xấu hay sẽ tốt? Con là một người mẹ, đang lo con cái bị những ảnh hưởng không tốt.

Sư Phụ: Có thể có những đứa sinh ra đời hơi thiếu tự chủ, thiếu đức tính hiền lành, dịu dàng, nhưng nếu có sự hướng dẫn đàng hoàng và sự giúp đỡ về tâm linh, chúng sẽ thay đổi.

Trang Kế

 

Vào Lữ Quán Vĩnh Hằng Trên Thiên Quốc
*
Người Giải Quyết Và Các Thiện Nguyện Viên
*
Tất Cả Chúng Ta Là Con Thượng Ðế
*
Tu Ðúng Lúc Rất Là Quan Trọng
*
Nguồn Cội Của Tình Thương
*
Khách Sạn của "Ðời" Không Bền Lâu
*
Không Ðể Kho Tàng Ở Trái Ðất Mà Ðể Ở Thiên Ðàng
*
Vấn Ðáp: 1, 2, 3